Và chuyện rằng, dân La Man đã không đến gây chiến nữa cho đến khi mười năm sau đó đã trôi qua. Và này, tôi đã cho dân tôi, là dân Nê Phi, sửa soạn xứ sở và khí giới để phòng bị trong những ngày có chiến tranh.
Và chuyện rằng, Chúa phán cùng tôi:
Hãy kêu gọi dân này—
Các ngươi hãy hối cải và đến cùng ta,
các ngươi hãy chịu phép báp têm,
và xây dựng lại giáo hội của ta,
rồi các người sẽ được dung tha.
Và tôi đã kêu gọi dân này như vậy, nhưng vô hiệu quả; và họ không nhận thức được rằng, chính Chúa đã dung tha họ và ban cho họ một cơ hội để hối cải. Và này, họ đã chai đá trong lòng chống lại Chúa, Thượng Đế của họ.
Và giờ đây, tôi, Mô Rô Ni, xin viết một ít điều mà cha tôi là Mặc Môn đã nói về đức tin, hy vọng và lòng bác ái; vì chính ông đã nói như vậy cho dân chúng nghe khi ông giảng dạy họ trong nhà hội mà họ đã xây dựng để làm nơi thờ phượng.
Và tôi đã kêu gọi dân này như vậy, nhưng vô hiệu quả; và họ không nhận thức được rằng, chính Chúa đã dung tha họ và ban cho họ một cơ hội để hối cải. Và này, họ đã chai đá trong lòng chống lại Chúa, Thượng Đế của họ.
Đây là bức thư của cha tôi, Mặc Môn, viết cho tôi, Mô Rô Ni. Thư này được viết cho tôi ngay sau khi tôi được kêu gọi vào giáo vụ. Và ông đã viết cho tôi như vầy: