Khốn thay cho những kẻ thêm nhà vào nhà
cho đến khi chẳng còn chỗ nào trống nữa,
để họ có thể ở một mình giữa trái đất!
Chúa Muôn Quân có phán vào tai tôi những lời này:
Thật nhiều nhà sẽ bỏ hoang,
và nhiều thành phố vĩ đại và xinh đẹp chẳng có dân cư.
Phải, mười mẫu vườn nho chỉ sinh được một bát rượu,
và một ô me hạt giống chỉ được một ê pha.
Khốn thay cho những kẻ dậy sớm lúc ban sáng để tìm kiếm rượu,
uống cho đến tối và rượu đốt cháy mình!
Và trong yến tiệc của họ có đủ những đờn cầm,
đờn sắt, trống, sáo và rượu;
nhưng họ lại chẳng thiết đến công việc của Chúa,
và cũng chẳng xem xét công trình của tay Ngài.
Vậy nên,
dân của ta phải đi vào cảnh tù đày,
vì họ không hiểu biết;
người sang chết đói, dân chúng chết khô vì khát.
Vì thế mà ngục giới đã mở rộng thêm ra,
và há miệng lớn không lường được;
và sự vinh quang của họ,
dân của họ,
vẻ hào hoa của họ,
và những kẻ đi tìm vui thú,
đều sẽ sa xuống đó hết.
Kẻ hèn bị khuất phục,
kẻ mạnh bị thấp hèn,
và con mắt người cao ngạo bị hạ xuống.
Nhưng Chúa Muôn Quân sẽ được tôn cao trong sự công bình,
và Thượng Đế là Đấng thánh sẽ được thánh hóa trong sự ngay chính.
Bấy giờ, những chiên con sẽ ăn cỏ như trong đồng cỏ của mình,
và những người lạ sẽ ăn ruộng hoang của những con được nuôi mập.
Khốn thay cho kẻ lấy sự kiêu căng làm dây kéo sự bất chính theo sau,
và như dùng dây xe ngựa kéo tội lỗi. Họ nói:
Xin Ngài hãy vội vã làm nên công việc của Ngài
hầu cho chúng tôi được thấy;
và xin mưu sự của Đấng Thánh của Y Sơ Ra Ên
gần đến để chúng tôi được biết.
Khốn thay cho kẻ gọi dữ là lành,
và gọi lành là dữ;
lấy tối làm sáng, lấy sáng làm tối;
vật chi đắng cho là ngọt, vật chi ngọt cho là đắng!
Khốn thay cho kẻ chính mắt mình coi mình là thông sáng,
và tự mình xét đoán mình là khôn ngoan!
Khốn thay cho kẻ mạnh uống rượu,
và người có sức lực pha các thứ rượu mạnh;
Vì hối lộ mà biện minh cho kẻ ác,
và cướp lấy sự ngay chính của người ngay chính!
Vậy nên,
như lửa đốt gốc rạ và rơm rạ bị cháy thiêu trong ngọn lửa thế nào,
thì rễ họ cũng bị mục nát
và hoa họ cũng bay đi như bụi đất thế ấy;
vì họ đã bỏ luật pháp của Chúa Muôn Quân,
và khinh lời Đấng Thánh của Y Sơ Ra Ên.
Vì vậy,
cơn giận của Chúa đã phừng lên chống lại dân Ngài.
Ngài đã giơ tay nghịch cùng họ và đánh họ.
Các đồi núi đều rung động,
và xác chết của họ bị phân ngang ngửa giữa đường.
Dầu vậy cơn giận của Ngài cũng chưa nguôi,
tay Ngài vẫn còn giơ ra.
Ngài sẽ dựng lên một cờ hiệu hướng về các dân ở xa,
và huýt gọi họ từ nơi tận cùng của quả đất;
và này, họ lật đật chạy đến rất mau;
trong đám họ chẳng có người nào mỏi mệt và cũng chẳng ai bị vấp ngã.
Chẳng ai ngủ gật hoặc ngủ mê;
chẳng ai phải tháo dây lưng hay dây giày bị đứt.
Các mũi tên của họ sẽ bén nhọn
và tất cả cung của họ đều giương ra,
vó ngựa của họ cứng như đá lửa,
và bánh xe của họ chẳng khác chi cơn gió lốc,
tiếng gầm thét của họ như con sư tử.
Chúng sẽ rống lên như sư tử con;
phải, chúng sẽ rống lên,
và bắt mồi đem đi một cách an toàn,
và không ai cứu được.
Và vào ngày đó, sẽ có tiếng gầm chống lại chúng,
chẳng khác chi tiếng gầm của biển;
và nếu chúng ngó vào trong xứ,
thì này, chỉ thấy sự tối tăm và sầu muộn,
và ánh sáng sẽ bị che tối trong các tầng trời.