Và chuyện rằng, trong khi các môn đồ của Chúa Giê Su đang hành trình đi thuyết giảng những điều họ đã nghe và thấy cùng làm phép báp têm cho dân chúng trong danh Chúa Giê Su, thì chuyện rằng các môn đồ tụ họp lại và cùng nhau một lòng cầu nguyện và nhịn ăn mãnh liệt.
Và Chúa Giê Su lại hiện ra với họ, vì họ đã cầu nguyện Đức Chúa Cha qua danh Ngài; và Chúa Giê Su hiện ra đứng giữa họ và phán cùng họ rằng:
Các ngươi muốn được ta ban cho điều chi?
Và họ thưa với Ngài rằng:
Thưa Chúa, chúng con muốn cầu xin Chúa phán bảo cho chúng con biết,
chúng con sẽ gọi giáo hội này là tên gì;
vì có nhiều sự tranh luận trong dân chúng về vấn đề này.
Và Chúa phán cùng họ rằng:
Và chuyện rằng, khi Chúa Giê Su phán xong những lời này, Ngài bảo các môn đồ của Ngài:
Các ngươi hãy đi vào bằng cổng hẹp, vì cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ tìm được thì ít; còn cửa rộng và đường lớn sẽ dẫn đến sự chết, kẻ vào đó thì nhiều, cho đến khi đêm tối xuống, chẳng ai còn làm được việc gì.
Và chuyện rằng, sau khi Chúa Giê Su phán xong những lời này, Ngài phán hỏi từng người một trong số mười hai môn đồ mà rằng:
Các ngươi muốn xin ta điều gì sau khi ta đi đến cùng Đức Chúa Cha?
Và tất cả, ngoại trừ ba người, đều thưa rằng:
Chúng con mong muốn rằng, sau khi chúng con sống hết tuổi đời, và giáo vụ mà Ngài kêu gọi chúng con đã chấm dứt, thì chúng con sẽ chóng được trở về với Ngài trong vương quốc của Ngài.
Ngài bèn phán cùng họ rằng:
Phước thay cho các ngươi, vì các ngươi mong muốn điều đó ở ta;
vậy thì khi nào tới tuổi bảy mươi hai, các ngươi sẽ đến cùng ta trong vương quốc của ta;
và các ngươi sẽ tìm được sự an nghỉ với ta.
Và sau khi phán cùng họ xong, Ngài quay qua hỏi ba người kia rằng:
Các ngươi muốn ta làm điều gì cho các ngươi khi ta đi đến cùng Đức Chúa Cha?
Và họ thấy buồn rầu trong lòng, vì họ không dám nói với Ngài điều mình mong muốn.
Nhưng Ngài đã phán cùng họ:
Và chuyện rằng, khi Chúa Giê Su phán xong những lời này, Ngài lấy ngón tay rờ từng người một, ngoại trừ ba người phải ở lại, xong Ngài ra đi.