Người Lê Hi ở Giê Ru Sa Lem và Ả Rập

Hành Trình Quay Trở Lại Giê Ru Sa Lem để Lấy Lại Các Tấm Đồng

1 Nê Phi 3:9

Nê Phi và các anh em mình rời khỏi thung lũng Lê Mu Ên, và trở lại EGiê Ru Sa Lem, nơi nhà của La Ban tọa lạc.

Và tôi, Nê Phi, cùng các anh tôi khởi hành đi trong vùng hoang dã, chúng tôi mang theo lều để đi lên xứ Giê Ru Sa Lem.

1 Nê Phi 3:10

Các anh em thảo luận trước khi vào nhà.

Và chuyện rằng, khi chúng tôi đến được xứ Giê Ru Sa Lem, tôi cùng các anh tôi họp nhau lại bàn tính.

1 Nê Phi 3:11

Họ ngẫu nhiên chọn La Man vào nhà của La Ban.

Và chúng tôi bắt thăm để xem ai là người phải đến nhà La Ban. Và chuyện rằng, thăm trúng nhằm La Man; và La Man đi đến nhà La Ban và nói chuyện với hắn khi hắn đang ngồi trong nhà. ...

1 Nê Phi 3:11–12

La Man vào trong, và xin La Ban cho các bản ghi chép.

...và nói chuyện với hắn khi hắn đang ngồi trong nhà. Và anh ấy ngỏ ý cho La Ban biết anh ấy muốn lấy các biên sử khắc trên các bảng khắc bằng đồng, trong ấy có ghi chép gia phả của cha tôi.

1 Nê Phi 3:13

La Ban tức giận, buộc tội La Man là kẻ trộm cắp, và dọa giết anh ta.

Và này, chuyện rằng La Ban liền nổi giận, hắn xua đuổi anh ấy khỏi chỗ ở của hắn; và hắn không muốn cho anh ấy lấy các biên sử ấy. Vậy nên, hắn bảo anh ấy rằng:

Này, ngươi là kẻ cướp, ta sẽ giết ngươi.

1 Nê Phi 3:14

La Man chạy ra ngoài, gặp những người anh em thất vọng của mình; họ chuẩn bị rời khỏi Giê Ru Sa Lem.

Nhưng La Man chạy thoát khỏi hắn và kể lại cho chúng tôi nghe những điều La Ban đã làm. Chúng tôi bắt đầu cảm thấy hết sức buồn rầu, và các anh tôi thì gần như muốn trở về với cha tôi trong vùng hoang dã.

1 Nê Phi 3:15–21

Nê Phi thuyết phục họ không nên rời đi, và đề xuất họ quay trở lại ngôi nhà cũ ở EGiê Ru Sa Lem, thu thập tất cả những tài sản quý giá và đem chúng đến trao đổi với La Ban để lấy các bản đồng.

Nhưng này, tôi nói với họ rằng:

Như Chúa là Đấng hằng sống, và cũng như chúng ta đang sống đây, chúng ta sẽ không bao giờ trở về với cha chúng ta trong vùng hoang dã cho đến khi chúng ta làm xong điều mà Chúa đã truyền lệnh. Vậy nên chúng ta hãy trung thành tuân giữ các lệnh truyền của Chúa; vậy chúng ta hãy trở về nơi mảnh đất thừa hưởng của cha chúng ta, vì này, ông đã để lại vàng bạc và đủ loại của cải.

Cha chúng ta đã làm tất cả điều này vì Chúa đã truyền lệnh ông phải làm như vậy. Vì ông biết rằng Giê Ru Sa Lem ắt sẽ bị hủy diệt vì sự độc ác của dân chúng. Vì này, họ đã bác bỏ lời của các vị tiên tri. Vậy nên, nếu cha chúng ta vẫn ở lại trong xứ sau khi ông đã được lệnh phải trốn khỏi xứ, thì này, ông cũng sẽ bị chết. Vậy nên ông cần phải trốn khỏi xứ ấy.

Và này, đó là sự thông sáng của Thượng Đế khi Ngài muốn chúng ta lấy được các biên sử này để chúng ta có thể bảo tồn ngôn ngữ của tổ phụ cho con cháu chúng ta. Và cũng nhờ vậy chúng ta mới có thể bảo tồn cho chúng những lời được nói ra từ miệng các thánh tiên tri, là những lời do Thánh Linh và quyền năng của Thượng Đế ban cho họ từ lúc thế gian mới bắt đầu cho đến bây giờ.

Và chuyện rằng bằng những lời lẽ như vậy, tôi đã thuyết phục được các anh tôi, để họ có thể trung thành tuân giữ các lệnh truyền của Thượng Đế.

1 Nê Phi 5:6,1–3

Trong khi đó, trở lại thung lũng Lê Mu Ên, người vợ của Lê Hi là Sa Ri A phàn nàn về cái chết có thể đã xảy ra của các con trai họ và tình hình khắc nghiệt ở sa mạc.

Và chuyện rằng, sau khi chúng tôi trở xuống với cha chúng tôi trong vùng hoang dã, này, ông tràn ngập nỗi vui mừng, và mẹ tôi là Sa Ri A cũng vô cùng sung sướng, vì quả thật bà đang hết sức lo âu phiền muộn về chúng tôi. Vì bà tưởng chúng tôi đã chết trong vùng hoang dã rồi, và bà cũng đã oán trách cha tôi, bảo ông là một người mộng tưởng hão huyền; bà bảo:

Này, ông đã đem chúng tôi xa lìa đất thừa hưởng của chúng ta, và nay các con trai tôi không còn nữa, và rồi đây chúng ta sẽ chết trong vùng hoang dã.

Và với những lời lẽ như vậy, mẹ tôi oán trách cha tôi.


Và với những lời lẽ như vậy, cha tôi, Lê Hi, đã an ủi mẹ tôi, Sa Ri A, về chúng tôi trong lúc chúng tôi hành trình trong vùng hoang dã để lên xứ Giê Ru Sa Lem lấy biên sử của người Do Thái.

1 Nê Phi 5:4–6

Lê Hi an ủi Sa Ri A, trấn an cô ấy rằng họ đang theo chỉ dẫn của Chúa.

Và chuyện rằng, cha tôi nói với bà rằng:

Tôi biết tôi là người trông thấy các khải tượng, vì nếu tôi không trông thấy những điều của Thượng Đế trong khải tượng thì tôi làm sao biết được lòng nhân từ của Thượng Đế, và tôi đã ở lại Giê Ru Sa Lem và để bị chết cùng với đồng bào của tôi. Nhưng này, tôi đã được vùng đất hứa, đó là điều làm tôi hết sức vui mừng; phải, tôi biết là Chúa sẽ giải cứu các con trai tôi khỏi bàn tay của La Ban, và đưa chúng xuống lại với chúng ta trong vùng hoang dã.

Và với những lời lẽ như vậy, cha tôi, Lê Hi, đã an ủi mẹ tôi, Sa Ri A, về chúng tôi trong lúc chúng tôi hành trình trong vùng hoang dã để lên xứ Giê Ru Sa Lem lấy biên sử của người Do Thái.