Và chuyện rằng, Nê Phi đi trở về hướng nhà riêng của ông, vừa đi vừa suy ngẫm về những điều Chúa đã cho ông thấy. Và chuyện rằng, trong lúc ông đang suy ngẫm như vậy—ông hết sức buồn nản về sự tà ác của dân Nê Phi, về những việc làm bí mật trong bóng tối, những vụ sát nhân, những vụ cướp bóc, cùng mọi điều bất chính khác của họ—và chuyện rằng, trong lúc ông đang suy ngẫm trong lòng như vậy, này, một tiếng nói đến với ông mà rằng:
Và này, giờ đây chuyện rằng, khi Chúa phán xong những lời này với Nê Phi, thì ông dừng lại và không về nhà nữa, mà trở lại với đám dân chúng sống phân tán khắp nơi trong xứ, và bắt đầu rao truyền cho họ biết lời Chúa đã phán cùng ông, về sự hủy diệt của họ nếu họ không hối cải. Giờ đây này, mặc dù với phép lạ lớn lao mà Nê Phi đã thực hiện bằng cách báo cho họ biết về cái chết của vị trưởng phán quan, nhưng họ đã chai đá trong lòng và không chịu nghe theo những lời của Chúa.
Vậy nên, Nê Phi đã rao truyền lời của Chúa cho họ biết như vầy:
Trừ phi các ngươi hối cải, lời Chúa phán như vậy:
các ngươi sẽ bị đánh cho đến khi bị hủy diệt.
Và chuyện rằng, khi Nê Phi đã truyền rao lời của Chúa cho họ biết, này, họ vẫn chai đá trong lòng và không chịu nghe theo những lời ông nói; vậy nên họ thóa mạ ông và tìm cách bắt ông để họ có thể giam ông vào ngục thất. Nhưng này, quyền năng của Thượng Đế đã ở cùng ông, khiến họ không thể bắt ông để giam ông vào ngục thất được, vì ông được Thánh Linh giải thoát và đưa ra khỏi giữa họ.
Và chuyện rằng, ông cứ đi mãi trong Thánh Linh qua hết đám dân chúng này đến đám dân chúng khác để rao truyền lời của Thượng Đế, cho đến khi ông đã rao truyền cho khắp mọi người, hay phổ biến tới cùng toàn thể dân chúng. Và chuyện rằng, họ không muốn nghe theo những lời của ông; và những cuộc tranh chấp bắt đầu nổi lên, đến đỗi họ chia rẽ nhau và bắt đầu sát hại lẫn nhau bằng gươm. Và như vậy là chấm dứt năm thứ bảy mươi mốt dưới chế độ các phán quan của dân Nê Phi.