Ẩm thực từ cây Ô liu

Sự Phân Giải Thêm

Gia Cốp 5:29

Sau một khoảng thời gian dài, chủ nhân và người hầu quay trở lại vườn nho.

Và chuyện rằng, một thời gian lâu qua đi, Chúa vườn bảo tôi tớ của ông rằng:

Nào, chúng ta hãy đi xuống vườn để chúng ta có thể làm việc lại trong vườn. Vì này, thời gian đã gần kề, và sự cuối cùng cũng sắp đến rồi, vậy nên, ta cần phải để dành các trái cho ta khi trái mùa.

Gia Cốp 5:30

Họ nhận thấy cây mà các cành hoang dã đã được ghép vào đã mang lại rất nhiều trái.

Và chuyện rằng, Chúa vườn và người tôi tớ đi xuống vườn. Cả hai cùng đi đến cây mà lúc trước những cành thiên nhiên đã bị cắt bỏ, và những cành dại đã được ghép thay vào. Này, đủ loại trái đã kết nặng trĩu trên cành!

Gia Cốp 5:31–32

Chủ nhân nếm thử quả, và tuyên bố rằng nó có vị không ngon.

Và chuyện rằng, Chúa vườn nếm thử trái cây ấy, ông nếm đủ loại theo thứ tự của nó. Rồi Chúa vườn bảo rằng:

Này, chúng ta đã chăm bón cây này suốt thời gian dài qua, và nay ta đã để dành cho ta được nhiều trái cho lúc trái mùa. Nhưng này, mặc dù lần này nó kết nhiều trái, nhưng chẳng có trái nào tốt lành cả. Và này, nó cho ta đủ loại trái xấu, và nó chẳng lợi ích gì cho ta cả, mặc dù với biết bao công lao khó nhọc của chúng ta; và giờ đây, ta lấy làm đau buồn là ta phải mất cây này.

Gia Cốp 5:33

Chủ nhân tự hỏi làm thế nào để nó có thể sinh ra quả ngon.

Rồi Chúa vườn hỏi người tôi tớ rằng:

Bây giờ chúng ta phải làm gì với cây này để ta có thể thu hoạch được lại những trái tốt cho riêng ta?

Gia Cốp 5:34

Người đầy tớ chỉ ra rằng những cành hoang dã đã giúp đỡ cho gốc.

Người tôi tớ bèn thưa với chủ mình rằng:

Này, vì Ngài đã ghép những cành cây ô liu dại vào cây này để nó nuôi dưỡng những rễ cây ấy sống và không chết; nhờ thế mà Ngài thấy nó vẫn được tươi tốt.

Gia Cốp 5:35–37

Chủ nhân nói rằng những gốc tốt không có giá trị gì nếu chúng cuối cùng không sản xuất ra quả ngon.

Và chuyện rằng, Chúa vườn bèn bảo người tôi tớ của mình rằng:

Cây này chẳng đem lại lợi ích gì cho ta, cả rễ cây này nữa, cũng chẳng ích lợi gì cho ta nếu nó vẫn đem lại cho ta những trái xấu. Tuy nhiên ta biết rằng, những rễ cây này đều tốt cả, và vì mục đích riêng của ta, ta đã giữ gìn chúng; và cũng vì chúng còn đầy sức sống mạnh nên, cho tới giờ, chúng vẫn kết trái tốt trên những cành dại.

Nhưng này, những cành dại đã mọc lấn các rễ cây ấy; và cũng vì những cành dại đã mọc lên mạnh hơn rễ nên cây đã kết nhiều trái xấu; và vì cây đã kết quá nhiều trái xấu nên ngươi thấy rằng cây đã bắt đầu héo tàn; và chẳng bao lâu sẽ tới lúc nó chín muồi và phải bị ném vào lửa, trừ phi chúng ta phải làm một việc gì để gìn giữ nó.

Gia Cốp 5:38

Chủ vườn đề xuất đi đến những phần khác của vườn nho để nếm thử trái cây.

Và chuyện rằng, Chúa vườn đã bảo người tôi tớ của mình rằng:

Chúng ta hãy đi xuống chỗ xa nhất trong vườn để xem những cành thiên nhiên của cây ấy có kết trái xấu không.

Gia Cốp 5:39–40

Họ phát hiện ra rằng cả vườn nho đều bị hỏng và sản xuất ra trái cây có vị xấu.

Và chuyện rằng, hai người cùng đi xuống chỗ xa nhất trong vườn. Và chuyện rằng, họ trông thấy những trái do cành thiên nhiên sinh ra cũng hư; phải, cả cành thứ nhất lẫn cành thứ nhì và cành cuối cùng; và tất cả trái đều hư hết. Và những trái dại của cành cuối cùng đã lan tràn phần cây mà trước kia đã kết trái tốt, đến nỗi cành này đã khô héo và chết.

Gia Cốp 5:41–47

Chủ nhân, khóc lóc thảm thiết, tự hỏi liệu ông đã làm gì còn có thể làm thêm cho vườn nho của mình, và than thở về sự tha hoá.

Và chuyện rằng, Chúa vườn khóc và bảo người tôi tớ rằng:

Ta đã có thể làm gì hơn nữa cho vườn cây này của ta? Này, ta đã biết rằng tất cả những trái cây trong vườn, trừ những cây này, đều hư hết. Và giờ đây, ngay cả những cây này đã có lần kết trái tốt nay cũng trở nên hư; và giờ đây, tất cả cây trong vườn của ta đều vô dụng hết, chỉ còn cách đốn đi và ném vào lửa mà thôi. Và hãy nhìn xem cây cuối cùng này, là cây có cành khô héo, ta đã trồng nó trong một chỗ đất tốt; phải, một chỗ đất chọn lọc cho ta hơn hết thảy mọi nơi khác trong vườn của ta.

Và ngươi đã thấy rằng ta cũng đã đốn hết những cây khác đã choán chỗ đất này để ta có thể trồng cây này thay vào. Và ngươi đã thấy rằng, một phần của cây đã kết trái tốt, và một phần của cây thì kết trái dại; và cũng vì ta không chịu chặt những cành xấu đi và quăng vào lửa, này, chúng đã lấn qua phần tốt của cây, đến nỗi nay nó đã khô héo.

Và giờ đây, này, mặc dù với tất cả sự chăm sóc chúng ta đã dành cho khu vườn này, nhưng các cây trong vườn đều hư hết, khiến chúng không còn kết được một trái tốt lành nào nữa, và ta đã từng hy vọng giữ gìn chúng để có thể để dành trái được cho ta lúc trái mùa. Nhưng, này, chúng chẳng khác chi cây ô liu dại, và chúng không còn giá trị gì nữa, mà chỉ còn cách bị đốn đi và ném vào lửa mà thôi; và ta lấy làm đau buồn là ta phải mất chúng.

Nhưng ta đã có thể làm gì hơn nữa trong vườn của ta? Phải chăng ta đã nghỉ tay không chăm bón nó? Không, ta đã chăm sóc nó, đã vun xới nó, đã tỉa xén và đã bón phân cho nó. Hầu như suốt ngày bàn tay ta đã dang ra, và sự cuối cùng đã gần kề. Ta rất lấy làm đau buồn là ta phải đốn tất cả cây trong vườn của ta, và quăng chúng vào lửa để đốt bỏ chúng đi. Ai là người đã làm hư vườn của ta?

Gia Cốp 5:48

Người hầu cận phỏng đoán rằng nguyên nhân của sự hỏng hóc là do sự mất cân đối giữa rễ và cành.

Và chuyện rằng, người tôi tớ bèn thưa với chủ mình rằng:

Phải chăng đó là vì cây trong vườn mọc cao quá—phải chăng vì những cành cây đã lấn áp phần rễ cây tốt ở dưới? Và phải chăng vì các cành cây đã lấn áp rễ cây, nên này, chúng đã mọc mau lẹ hơn sức sống của rễ cây, chúng đã giành hết sức sống về phần chúng. Này, tôi xin thưa, phải chăng đó là nguyên do đã làm cho những cây trong vườn của Ngài hư hết?