Và này, nếu Đấng Ky Tô không đến thế gian, nói những điều sẽ xảy đến như thể là đã xảy ra rồi, thì sự cứu chuộc đã không thể nào có được.
Và nếu Đấng Ky Tô không sống lại từ cõi chết, hay không cắt đứt những dây trói buộc của sự chết để cho nấm mồ không còn sự đắc thắng nữa, và sự chết không còn nọc độc nữa, thì làm sao có sự phục sinh được. Nhưng có sự phục sinh, vì thế mà mồ mả không còn sự đắc thắng được nữa, và nọc của sự chết đã bị nuốt mất trong Đấng Ky Tô.
Ngài là sự sáng và sự sống của thế gian; phải, một sự sáng bất tận, không bao giờ có thể bị lu mờ được; phải, và cũng là một sự sống bất tận, để không thể có sự chết được nữa.
Ngay cả thể xác hữu diệt này cũng sẽ khoác lên sự bất diệt và sự hư nát này cũng sẽ khoác lên sự không hư nát, và sẽ được dẫn đến đứng trước rào phán xét của Thượng Đế để Ngài xét xử tùy theo những việc làm của mình, dù cho đó là những việc làm thiện hay ác— Nếu là những việc làm thiện thì sẽ được phục sinh với một cuộc sống bất tận và hạnh phúc; và nếu là những việc làm ác thì sẽ phục sinh với sự đoán phạt bất tận, bị trao cho quỷ dữ là kẻ đã chinh phục được họ, và đó là sự đoán phạt vậy—
Họ đã buông mình theo những sở thích và những ham muốn xác thịt của họ; và vì họ chẳng bao giờ biết khẩn cầu đến Chúa trong lúc cánh tay thương xót của Ngài vẫn còn dang ra cho họ; vì cánh tay xót thương của Ngài đã dang ra cho họ, nhưng họ không nắm lấy; họ đã được cảnh cáo về những điều bất chính của họ, nhưng họ không chịu từ bỏ; và họ đã được truyền lệnh phải hối cải, nhưng họ vẫn không chịu hối cải.
Và giờ đây, các người không thấy run sợ và hối cải tội lỗi của mình hay sao, và không đáng ghi nhớ rằng, chỉ trong và qua Đấng Ky Tô các người mới có thể được cứu hay sao? Vì thế, nếu các người có giảng dạy luật pháp Môi Se thì cũng nên giảng dạy rằng luật pháp ấy là hình bóng của những điều sẽ xảy đến— Hãy dạy họ biết rằng sự cứu chuộc có được là nhờ Đấng Ky Tô, là Chúa, và Ngài chính là Đức Chúa Cha Vĩnh Cửu. A Men.