Này hỡi đồng bào thân mến của tôi, vì tôi được phép đến đây với đồng bào nên tôi cố gắng ngỏ lời cùng đồng bào bằng ngôn ngữ của tôi; phải, do chính miệng tôi, vì đây là lần đầu tiên tôi được ngỏ lời cùng đồng bào bằng chính miệng tôi, vì từ trước đến nay tôi phải để hết thì giờ trong chức vụ phán quan của tôi khiến tôi quá bận rộn vì công vụ mà không thể đến với đồng bào được.
Và ngay cả bây giờ, lẽ ra tôi cũng không thể đến với đồng bào được nếu chức vụ phán quan đã không được nhường lại cho một người khác để điều hành công việc thế tôi; và Chúa với lòng xót thương bao la của Ngài đã cho phép tôi đến cùng đồng bào.
Và này, tôi đã đến với một niềm hy vọng lớn lao và nhiều ao ước là tôi được trông thấy đồng bào biết khiêm nhường trước mặt Thượng Đế cùng luôn luôn biết khẩn cầu ân điển của Ngài, và để tôi được thấy đồng bào là những người vô tội trước mặt Ngài, để tôi được thấy đồng bào không ở trong tình trạng quá nan giải như các đồng bào của chúng ta ở Gia Ra Hem La.
Nhưng phước thay danh của Thượng Đế, Ngài đã cho tôi được biết, phải, Ngài đã ban cho tôi niềm vui vô tận trong sự hiểu biết rằng, họ đã được gây dựng lại trong đường lối ngay chính của Ngài. Và theo Thánh Linh của Thượng Đế hằng có trong tôi, tôi tin rằng, tôi cũng sẽ có được niềm vui về đồng bào; nhưng tôi không muốn rằng niềm vui của tôi về đồng bào sẽ đến bởi nhiều nỗi đau thương và buồn khổ mà tôi đã có đối với các đồng bào ở Gia Ra Hem La, vì này, niềm vui của tôi về họ chỉ đến sau khi tôi phải trải qua biết bao đau thương và buồn khổ.
Và này, tôi tin rằng, đồng bào không ở trong trạng thái quá ư vô tín ngưỡng
như các đồng bào của mình;
tôi tin rằng, đồng bào không dương dương tự đắc trong lòng mình;
phải, tôi tin rằng đồng bào không để hết lòng mình vào của cải
và những điều vô bổ của thế gian;
phải, tôi tin rằng đồng bào không thờ lạy hình tượng,
mà chỉ biết tôn thờ Đấng Thượng Đế chân thật và hằng sống,
và đồng bào trông chờ sự xá miễn tội lỗi của mình,
với một đức tin vững bền vĩnh viễn,
về những điều sẽ phải xảy đến.