Và giờ đây Cô Ri Ho nói với An Ma rằng:
Nếu ông cho tôi thấy một điềm triệu để tôi có thể tin là có Thượng Đế, phải, hãy cho tôi thấy là Ngài có quyền năng thì tôi sẽ tin lời ông nói là có thật.
Nhưng An Ma nói với hắn rằng:
Ngươi đã có đủ điềm triệu rồi; ngươi còn thử thách Thượng Đế của ngươi làm gì nữa? Ngươi có còn nói rằng: Hãy cho tôi thấy một điềm triệu, trong lúc ngươi có lời chứng của tất cả những người anh em này của ngươi và luôn cả của tất cả các thánh tiên tri?
Các thánh thư đang ở trước mặt ngươi đó, và tất cả mọi vật đều chứng tỏ là có Thượng Đế; phải, ngay cả quả đất này cùng muôn vật trên đó, phải, luôn cả sự vận chuyển của nó, phải, và luôn tất cả những hành tinh đang chuyển động theo một phương thức đều đặn của chúng cũng đủ làm chứng rằng có một Đấng Sáng Tạo Tối Cao.
Và mặc dù vậy, phải chăng ngươi vẫn đi khắp mọi nơi để dẫn dắt trái tim dân này đi lạc lối và làm chứng với họ là không có Thượng Đế? Và ngươi sẽ vẫn còn phủ nhận tất cả những chứng cớ này phải không?
Và hắn đáp lời rằng: Phải, tôi sẽ phủ nhận, trừ phi ông cho tôi thấy một điềm triệu.
Và hắn đáp lời rằng:
Phải, tôi sẽ phủ nhận, trừ phi ông cho tôi thấy một điềm triệu.
Và giờ đây chuyện rằng, An Ma nói với hắn rằng:
Này, ta rất buồn lòng vì lòng dạ ngươi chai đá, phải, đến đỗi ngươi vẫn còn chống lại tinh thần của lẽ thật, khiến linh hồn ngươi có thể vì vậy mà bị hủy diệt.
Nhưng này, thà để cho linh hồn ngươi bị mất đi còn hơn là để cho ngươi trở thành một phương tiện dẫn dắt biết bao người khác đến chỗ hủy diệt, bởi những lời dối trá và phỉnh nịnh của ngươi; vì thế, nếu ngươi còn phủ nhận nữa, này, Thượng Đế sẽ đánh ngươi để cho ngươi trở thành câm và không bao giờ còn mở miệng ra nữa, để ngươi không còn dối gạt dân này được nữa.
Bấy giờ Cô Ri Ho đáp lại rằng:
Tôi không phủ nhận sự hiện hữu của Thượng Đế, nhưng tôi không tin là có một Đấng Thượng Đế; và tôi còn cho rằng, ông không biết là có một Đấng Thượng Đế; và nếu ông không cho tôi thấy một điềm triệu thì tôi sẽ không tin.
Bấy giờ An Ma bèn nói với hắn:
Đây là điềm triệu mà ta sẽ cho ngươi thấy, ngươi sẽ bị câm theo lời nói của ta; và ta nói rằng, trong danh Thượng Đế, ngươi sẽ bị câm để ngươi không còn thốt lên được lời nào nữa.
Bấy giờ khi An Ma vừa nói xong những lời này, Cô Ri Ho liền bị câm, nên không còn thốt ra được lời nào nữa, đúng theo như lời An Ma.
Và bấy giờ khi vị trưởng phán quan trông thấy vậy, ông liền đưa tay ra viết những lời đưa cho Cô Ri Ho như vầy:
Bây giờ ngươi đã chịu tin quyền năng của Thượng Đế chưa? Ngươi muốn An Ma cho thấy điềm triệu nơi ai đây? Phải chăng ngươi muốn ông ta làm đau khổ kẻ khác để cho ngươi thấy một điềm triệu? Này, ông ta đã cho ngươi thấy một điềm triệu rồi đó, vậy ngươi có muốn bàn cãi gì thêm nữa không?
Và Cô Ri Ho đưa tay ra viết những lời đáp lại như vầy:
Tôi biết là tôi đã bị câm, vì tôi không thể nói được; và tôi biết rằng, ngoài quyền năng của Thượng Đế, không gì có thể làm được chuyện này cho tôi; phải, và tôi cũng đã luôn luôn biết rằng có một Đấng Thượng Đế.
Nhưng này, quỷ dữ đã lừa dối tôi; nó đã hiện ra cho tôi thấy dưới hình dạng một thiên sứ mà bảo tôi rằng:
‘Ngươi hãy đi tuyên bố cho dân này hay,
vì dân này đã đi lầm đường lạc lối
theo một Thượng Đế vô danh.’Và nó còn bảo tôi rằng:
‘Không có Thượng Đế nào hết;’
phải, nó đã dạy tôi những điều tôi phải nói. Và tôi đã giảng dạy những lời của nó; tôi đã giảng dạy những lời ấy vì nó làm thỏa chí đầu óc trần tục; và tôi đã giảng dạy những lời ấy cho tới khi tôi thành công quá nhiều, đến đỗi chính tôi cũng tin những lời ấy là đúng nữa; và cũng vì vậy mà tôi chống lại lẽ thật, cho đến khi tôi phải rước lấy sự rủa sả lớn lao này.
Bấy giờ khi nói xong những lời này, hắn đã van xin An Ma hãy cầu nguyện lên Thượng Đế, để cho sự rủa sả này được cất khỏi hắn.
Nhưng An Ma nói với hắn rằng:
Nếu sự rủa sả này được cất khỏi ngươi thì ngươi lại đi dẫn dắt trái tim dân này đi lạc lối nữa; vậy nên, sự rủa sả này được cất bỏ hay không là tùy theo Chúa định đoạt.