Giờ đây khi An Ma trông thấy vậy, lòng ông rất buồn rầu; vì ông thấy họ đã trở nên một dân tộc độc ác và ngược ngạo; phải, ông thấy trái tim họ chỉ hướng về vàng bạc và mọi của cải đắt giá khác. Phải, và ông còn thấy lòng họ đầy cao ngạo đưa tới sự khoác lác khoe khoang.
Và ông đã cất cao giọng lên trời mà kêu than rằng:
Giờ đây chuyện rằng, sau khi An Ma nói xong những lời này, ông bèn đặt tay lên tất cả những người cùng đi với ông. Và này, khi ông đặt tay lên người họ, thì họ liền được đầy dẫy Đức Thánh Linh.
Và sau đó, họ chia nhau ra đi mỗi người một ngả, lòng chẳng bận nghĩ đến bản thân họ là rồi đây mình sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì. Và Chúa đã cung cấp cho họ, để họ khỏi bị đói mà cũng không bị khát; phải, và Ngài còn ban cho họ sức mạnh để họ khỏi phải chịu một nỗi đau khổ nào, vì sự đau khổ đã bị nuốt trọn trong niềm vui về Đấng Ky Tô. Thế rồi, việc này đã được thực hiện thể theo lời cầu nguyện của An Ma; và sở dĩ được như vậy là nhờ ông đã dùng đức tin mà cầu nguyện.
Và như vậy chưa phải là hết, hỡi con trai của cha. Con đã làm nhiều điều khiến lòng cha phải phiền muộn; vì con đã từ bỏ giáo vụ và đi vào đất Si Rôn, giữa các vùng biên giới của dân La Man để theo đuổi gái điếm Y Sa Ben. Phải, gái điếm ấy đã chiếm mất trái tim của nhiều người; nhưng đó không phải là một lý do để bào chữa cho mình, hỡi con trai của cha. Lẽ ra con phải làm tròn giáo vụ mà con đã được giao phó.