Thời đại Chiến tranh của Gia Ra Hem La

Lực lượng La Man phân chia về phía Đông và Tây

An Ma 52:1–2

Sáng hôm sau, Dân La Man phát hiện A Ma Lịch Gia đã chết trong lều của mình, và biết rằng Tê An Cum đang cùng quân đội tiến tới để tiếp tục cuộc chiến, thì Dân La Man lui quân về Thành phố Mulek.

Và giờ đây, chuyện rằng, vào năm thứ hai mươi sáu dưới chế độ các phán quan của dân Nê Phi, này, vào sáng ngày mồng một tháng giêng, khi dân La Man thức dậy, này, chúng thấy A Ma Lịch Gia nằm chết trong lều của hắn; và chúng cũng thấy là Tê An Cum đã sẵn sàng giao tranh với chúng ngày hôm đó.

Và giờ đây, khi dân La Man trông thấy như vậy, chúng quá khiếp sợ; chúng bèn bỏ ý định tiến lên vùng đất miền bắc, và rút tất cả quân của chúng về thành phố Mơ Léc, rồi ẩn nấp trong các đồn lũy.

An Ma 52:3–4

A Ma Lịch Gia có một người anh em tên là Am Mô Rôn, người, sau cái chết của A Ma Lịch Gia, đã nắm quyền chỉ huy quân đội và ra lệnh rằng tất cả các lãnh thổ đã bị xâm lược phải được tiếp tục chiếm đóng.

Và chuyện rằng, bào đệ của A Ma Lịch Gia được lập lên làm vua cai trị dân chúng; và tên hắn là Am Mô Rôn; như vậy là vua Am Mô Rôn, bào đệ của vua A Ma Lịch Gia, được lập lên thay thế trị vì.

Và chuyện rằng, hắn ra lệnh cho dân hắn phải cố thủ các thành phố ấy, là những thành phố mà chúng đã chiếm được bằng sự đổ máu; vì không có thành phố nào chúng chiếm được mà chúng không bị đổ máu nhiều.

An Ma 52:5–7

Nhìn thấy quyết tâm và sức mạnh của đội quân Dân La Man, Tê An Cum đã chọn không xâm chiếm lãnh thổ bị chiếm đóng; thay vào đó, ông duy trì biên giới và tiếp tục chuẩn bị quân đội của mình trong khi chờ viện binh từ Mô Rô Ni.

Và giờ đây, khi Tê An Cum thấy rằng dân La Man quyết cố thủ những thành phố chúng chiếm được, và cả những vùng đất mà chúng đã chiếm cứ; và ngoài ra ông còn thấy quân số của chúng quá đông đảo nên Tê An Cum nghĩ rằng đó là một điều bất lợi nếu ông toan tấn công chúng trong các đồn lũy của chúng.

Nhưng ông cho quân mình đóng quanh đó, làm như đang chuẩn bị giao chiến; phải, và quả thật ông đang chuẩn bị bảo vệ mình chống lại chúng bằng cách cho đắp lên những bức tường chung quanh và chuẩn bị chỗ ẩn nấp. Và chuyện rằng, ông tiếp tục chuẩn bị giao chiến như vậy cho đến khi Mô Rô Ni gửi tới một số quân lớn để tăng cường quân của ông.

An Ma 52:8–9

Mô Rô Ni ra lệnh giữ tất cả tù binh chiến tranh, và chỉ thị xây củng cố Đất của Bountiful và Con đường hẹp dẫn đến Đất phương Bắc.

Và Mô Rô Ni còn ra lệnh cho ông phải giữ lại tất cả những tù binh nào rơi vào tay ông; vì dân La Man đã bắt giữ rất nhiều tù binh, vậy nên ông phải giữ lại tất cả những tù binh La Man để chuộc lại những người đã bị dân La Man bắt.

Và Mô Rô Ni cũng ra lệnh cho ông phải củng cố xứ Phong Phú, và bảo vệ con đường hẹp dẫn đến vùng đất phía bắc, vì sợ rằng dân La Man sẽ chiếm được điểm đó và sẽ có ưu thế để quấy nhiễu họ từ mọi mặt.

An Ma 52:10–11

Mô Rô Ni hướng dẫn Tê An Cum phải tận dụng mọi cơ hội có thể để giành lại các thành phố đã bị xâm lược.

Và Mô Rô Ni còn gửi lời dặn dò ông hãy tận tâm bảo vệ phần lãnh thổ ấy, và ông hãy tìm mọi cơ hội quấy phá dân La Man ở vùng đó, càng nhiều càng tốt tùy theo khả năng của ông, để may ra nhờ mưu lược hay bằng một đường lối nào khác, ông có thể chiếm lại được những thành phố đã bị lấy đi khỏi tay của họ. Và ông cũng phải củng cố và tăng cường những thành phố khác chung quanh chưa bị rơi vào tay dân La Man. Mô Rô Ni còn nói với ông rằng:

Tôi định đến với anh, nhưng này, dân La Man đang tấn công chúng tôi tại vùng ranh giới gần biển phía tây; và này, tôi phải đi đánh chúng, vậy nên tôi không thể đến với anh được.

An Ma 52:12

Am Mô Rôn quay trở lại Đất Nê Phi và kể cho nữ hoàng nghe về cái chết của A Ma Lịch Gia.

Lúc bấy giờ vua (Am Mô Rôn) đã rời khỏi xứ Gia Ra Hem La và đã báo cho hoàng hậu biết tin về cái chết của anh mình, và đồng thời thu thập thêm một số quân lính lớn lao để tiến đánh dân Nê Phi ở vùng ranh giới gần biển phía tây.

An Ma 52:13–14

Tiếp theo, ông ta tập hợp một lượng lớn binh sĩ và bắt đầu hành quân về phía tây nam của lãnh thổ Nê Phi.

Như vậy là hắn đang nỗ lực quấy nhiễu dân Nê Phi, và phân tán một phần lực lượng của họ ở lại trên đất đó, trong khi đó hắn đã ra lệnh cho những toán quân mà hắn đã để lại chiếm đóng trong những thành phố mà chúng đã chiếm được cũng phải quấy nhiễu dân Nê Phi ở vùng ranh giới gần biển phía đông, và phải chiếm cứ đất đai của họ càng nhiều càng tốt trong khả năng của chúng, tùy theo khả năng của các đoàn quân của chúng.

Và như vậy là dân Nê Phi đã ở trong những tình trạng nguy hiểm này vào cuối năm thứ hai mươi sáu dưới chế độ các phán quan của dân Nê Phi.