Thời đại Chiến tranh của Gia Ra Hem La

Mô Rô Ni và Giê Ra Hem Na

An Ma 44:1–7

Mô Rô Ni nói với Giê Ra Hem Na rằng Chúa đang ở bên cạnh Dân Nê Phi và ra lệnh cho Dân La Man phải nộp vũ khí và thề không bao giờ chiến đấu một lần nữa.

Và chuyện rằng, họ ngừng lại và rút lui một khoảng cách xa chúng. Rồi Mô Rô Ni nói với Giê Ra Hem Na rằng:

An Ma 44:8–9

Giê Ra Hem Na đặt vũ khí của mình xuống chân Mô Rô Ni, nhưng từ chối hứa hẹn hòa bình hoặc công nhận sự can thiệp của Chúa trong chiến thắng của Dân Nê Phi.

Và giờ đây chuyện rằng, khi Giê Ra Hem Na nghe xong những lời ấy, hắn đã tiến lên nạp đao kiếm và cung tên của hắn vào tay Mô Rô Ni mà nói rằng:

Này, đây là vũ khí chiến tranh của bọn ta, bọn ta giao nạp cho các ngươi, nhưng bọn ta không chịu tuyên thệ điều gì với các ngươi cả, vì bọn ta biết rằng, bọn ta sẽ vi phạm lời thệ ước đó, và luôn cả con cháu của bọn ta cũng vậy; nhưng các ngươi hãy nhận vũ khí chiến tranh của bọn ta và để cho bọn ta đi vào vùng hoang dã; bằng không thì bọn ta sẽ giữ lại gươm, và hoặc bọn ta sẽ chết hoặc sẽ chiến thắng.

Này, bọn ta không cùng chung một tín ngưỡng với các ngươi; bọn ta không tin rằng chính Thượng Đế đã trao bọn ta vào tay các ngươi; nhưng bọn ta tin là chính nhờ mưu kế mà các ngươi đã thoát được lưỡi gươm của bọn ta. Này, chính nhờ các giáp che ngực, và các khiên che của các ngươi đã bảo tồn được các ngươi.

An Ma 44:10–11

Mô Rô Ni trả lại vũ khí cho Giê Ra Hem Na, nhấn mạnh rằng ông ta phải hứa không tấn công nữa, hoặc chiến đấu đến chết.

Và giờ đây, khi Giê Ra Hem Na dứt lời, Mô Rô Ni liền trao trả cho Giê Ra Hem Na gươm đao và các vũ khí chiến tranh mà ông đã tiếp nhận, rồi ông bảo rằng:

Này, chúng ta hãy chấm dứt cuộc giao tranh. Giờ đây, ta không thể lấy lại lời ta đã nói, vậy nên, như Chúa là Đấng hằng sống, các ngươi sẽ không đi được trừ phi các ngươi thề rằng các ngươi sẽ không trở lại gây chiến với bọn ta nữa. Giờ đây các ngươi đang ở trong tay bọn ta, chúng ta sẽ làm cho máu các ngươi đổ ra lênh láng trên mặt đất nếu các ngươi không chịu tuân phục những điều kiện mà ta đã đưa ra.

An Ma 44:12

Giê Ra Hem Na, giận dữ, cầm lại thanh kiếm của mình, và xông lên để giết Mô Rô Ni, nhưng một trong những người lính của Mô Rô Ni đã nhảy vào, và lột tóc Giê Ra Hem Na.

Và giờ đây khi Mô Rô Ni nói xong những lời ấy, Giê Ra Hem Na chụp lại gươm và hắn nổi giận Mô Rô Ni và nhảy xổ lên định giết chết Mô Rô Ni; nhưng khi hắn vừa đưa gươm lên, này, một người lính của Mô Rô Ni liền đánh văng lưỡi gươm của hắn xuống đất làm cho gươm phải gãy cán; và người lính ấy còn chém luôn cả Giê Ra Hem Na, xén mảnh da đầu hắn rơi xuống đất. Và Giê Ra Hem Na phải chạy trốn vào đám quân lính của hắn.

An Ma 44:13–14

Binh sĩ dùng gươm nhặt tóc của Zerahemnah và tuyên bố rằng Lamanites cũng sẽ gục ngã như vậy nếu họ không đầu hàng và hứa hẹn sẽ sống yên bình.

Và chuyện rằng, người lính đứng gần là người vừa chém mảnh da đầu của Giê Ra Hem Na, nhặt mảnh da đầu ấy dưới đất lên bằng tóc và cắm vào mũi gươm, rồi đưa cao lên cho chúng thấy và nói lớn lên rằng:

Mảnh da đầu này của người chỉ huy các ngươi đã rơi xuống đất như thế nào, thì các ngươi cũng sẽ bị rơi xuống đất như vậy, trừ phi các ngươi chịu nộp vũ khí chiến tranh của mình và ra đi với một giao ước hòa bình.

An Ma 44:15

Nhiều người Dân La Man, vì sợ hãi, đã ném vũ khí của họ xuống chân Mô Rô Ni, hứa hẹn hoà bình.

Lúc bấy giờ, có nhiều người khi nghe được những lời ấy và trông thấy mảnh da đầu trên mũi gươm liền sợ hãi; và nhiều người tiến lên đặt vũ khí chiến tranh của mình xuống chân Mô Rô Ni và lập giao ước hòa bình. Và tất cả những ai đã lập giao ước đều được ra đi vào vùng hoang dã.

An Ma 44:16–18

Giê Ra Hem Na, tức giận, tập hợp lại những Dân La Man còn lại và họ đã lại giao chiến với Dân Nê Phi, nhưng họ nhanh chóng bị tiêu diệt do thiếu giáp.

Giờ đây, chuyện rằng, Giê Ra Hem Na tức giận vô cùng, và hắn khích động những quân lính còn lại của hắn nổi giận theo và đánh lại dân Nê Phi một cách mãnh liệt hơn. Và giờ đây, Mô Rô Ni nổi cơn tức giận vì sự ngoan cố của dân La Man, nên ông ra lệnh cho quân ông xông vào bọn chúng và tàn sát chúng. Và chuyện rằng họ bắt đầu tàn sát chúng; phải, và dân La Man cũng dùng gươm đánh trả lại với hết sức lực của mình.

Nhưng này, thân mình trần truồng và đầu trần của chúng đã bị phô bày ra cho những đường gươm sắc bén của dân Nê Phi; phải, này, chúng bị đâm xuyên qua người và bị chém ngã, phải, và chúng ngã gục hết sức mau lẹ trước lưỡi gươm của dân Nê Phi; và chúng bắt đầu bị quét sạch đúng như lời người lính của Mô Rô Ni đã báo trước.

An Ma 44:19–20

Thấy quân đội mình đang bị tiêu diệt nhanh chóng, Giê Ra Hem Na đã đầu hàng, và hứa sẽ không bao giờ chiến đấu nữa, và Dân La Man rời đi vào hoang mạc.

Giờ đây khi Giê Ra Hem Na trông thấy rằng chúng sắp bị giết chết hết, hắn bèn kêu lớn lên cùng Mô Rô Ni mà hứa rằng hắn sẽ chịu lập giao ước, và luôn cả quân của hắn cũng vậy, nếu họ tha cho mạng sống của tàn quân của hắn, thì chúng sẽ không bao giờ còn đến đây gây chiến với họ nữa.

Và chuyện rằng, Mô Rô Ni lại một lần nữa ra lệnh cho công việc chết chóc trong dân chúng phải ngừng lại. Và ông tịch thu các vũ khí chiến tranh của dân La Man; và sau khi chúng đã lập giao ước với ông về hòa bình, chúng đã được cho phép ra đi vào vùng hoang dã.

An Ma 44:21–24

Số lượng tử vong quá lớn đến mức họ không đếm được người chết, và Dân Nê Phi trở về nhà.

Giờ đây số người bị giết chết không thể đếm xiết được vì quá nhiều; phải, số người chết quá lớn lao cho cả dân Nê Phi lẫn dân La Man.

Và chuyện rằng, họ liệng những xác chết xuống sông Si Đôn, và những xác chết ấy trôi đi và bị chôn vùi trong lòng biển sâu. Và những đạo quân Nê Phi, hay của Mô Rô Ni, trở về với nhà cửa và đất đai của họ. Vậy là chấm dứt năm thứ mười tám dưới chế độ các phán quan của dân Nê Phi. Và như vậy đã chấm dứt biên sử của An Ma, là biên sử đã được ghi chép trên các bảng khắc Nê Phi.

An Ma 45:1

Dân Nê Phi vui mừng và cảm ơn Chúa cho chiến thắng của họ.

Này, giờ đây chuyện rằng, dân Nê Phi hết sức hân hoan, vì Chúa lại một lần nữa giải thoát họ khỏi tay kẻ thù; vậy nên họ tạ ơn Chúa, Thượng Đế của họ; phải, và họ đã nhịn ăn và cầu nguyện rất nhiều, và họ đã thờ phượng Thượng Đế với một niềm vui sướng cực kỳ lớn lao.