Vậy nên, vua dân La Man tên là Tu Ba Lốt, con trai của Am Mô Rôn, đã nghĩ rằng, Cô Ri An Tum Rơ là một người rất mạnh mẽ nên với sức mạnh và sự khôn ngoan của hắn, hắn có thể đương cự với dân Nê Phi, do đó nếu phái hắn đi thì hắn có thể thắng được dân Nê Phi—
Vậy nên, vua khích động họ tức giận, và vua cho quy tụ các đạo quân lại, và chỉ định Cô Ri An Tum Rơ làm người lãnh đạo các đạo quân này, rồi truyền lệnh cho tiến quân đến xứ Gia Ra Hem La để giao chiến với dân Nê Phi.
Và chúng lại đến gây chiến với dân Nê Phi. Và chúng được một người tên là Cô Ri An Tum Rơ lãnh đạo. Người này là con cháu của Gia Ra Hem La, và là một kẻ ly khai khỏi dân Nê Phi; và hắn rất to lớn và mạnh mẽ.
Và chuyện rằng, trong năm thứ bốn mươi mốt dưới chế độ các phán quan, dân La Man quy tụ một số quân lính rất đông đảo, và trang bị cho chúng gươm, đao, cung tên, mũ trận, áo giáp che ngực, cùng đủ các loại khiên che thân. Và chúng lại đến gây chiến với dân Nê Phi.
Và chuyện rằng, vì có quá nhiều sự tranh chấp cùng những nỗi khó khăn trong giới chính quyền nên họ không còn đủ số lính canh giữ trong xứ Gia Ra Hem La; vì họ đã cho rằng, dân La Man không dám đến trung tâm xứ sở họ để tấn công thành phố Gia Ra Hem La vĩ đại đó.
Nhưng chuyện rằng, Cô Ri An Tum Rơ đã dẫn đầu đạo quân đông đảo của mình tiến đánh dân cư thành phố ấy, và cuộc tiến quân của chúng quá mau lẹ đến đỗi dân Nê Phi không còn kịp thì giờ quy tụ quân đội mình.
Vậy nên, Cô Ri An Tum Rơ đánh bại được các vệ binh tại cổng vào thành phố và tiến vào thành phố với tất cả đạo quân của mình. Chúng giết chết bất cứ ai chống lại chúng, và chiếm trọn thành phố Gia Ra Hem La.
Và chuyện rằng, Pha Cơ Mê Ni, vị trưởng phán quan, phải bỏ chạy khỏi Cô Ri An Tum Rơ, đến tận bên tường thành phố. Và chuyện rằng Cô Ri An Tum Rơ đã đánh ông văng vào bờ tường, khiến ông chết. Như vậy là chấm dứt đời Pha Cơ Mê Ni.
Và giờ đây khi Cô Ri An Tum Rơ thấy mình đã chiếm được thành phố Gia Ra Hem La, và thấy dân Nê Phi bỏ chạy khỏi chúng, và bị giết chết, bị bắt và bị cầm tù, và thấy rằng mình đã chiếm được đồn lũy kiên cố nhất trong toàn xứ, lòng hắn thấy can đảm lên, đến đỗi hắn sắp sửa định tiến đánh toàn xứ.
Và giờ đây, hắn không lưu lại trong xứ Gia Ra Hem La, mà hắn dẫn đạo quân lớn của mình tiến về phía thành phố Phong Phú; vì hắn quyết định dùng gươm đao để mở đường tiến lên để hắn có thể chiếm những phần đất phía bắc của xứ ấy.
Và vì cho rằng lực lượng mạnh nhất của họ đều nằm ở trung tâm xứ ấy, nên hắn đã tiến quân và không cho họ có kịp thì giờ quy tụ lại với nhau ngoại trừ những đạo quân nhỏ; và bằng cách thức này chúng đã tấn công họ và hạ họ xuống tận đất.
Nhưng này, sự tiến quân của Cô Ri An Tum Rơ vào trung tâm xứ sở đã đem lại cho Mô Rô Ni Ha một lợi thế lớn hơn chúng, mặc dù đã có nhiều dân Nê Phi bị giết chết. Vì này, Mô Rô Ni Ha đã nghĩ rằng dân La Man không dám tiến đến ngay trung tâm trong xứ, mà chúng sẽ tấn công những thành phố quanh vùng biên giới như từ trước chúng vẫn thường làm; vậy nên, Mô Rô Ni Ha cho những đạo quân hùng mạnh ra trấn đóng các miền xung quanh biên giới.
Nhưng này, dân La Man đã không sợ hãi theo như sự mong muốn của ông, trái lại chúng đã tiến đến ngay trung tâm trong xứ và đã chiếm lấy kinh đô là thành phố Gia Ra Hem La, và đang tiến quân qua các vùng trọng yếu nhất trong nước; chúng tàn sát rất nhiều người, cả đàn ông lẫn đàn bà và trẻ con, và chiếm cứ nhiều thành phố và nhiều đồn lũy.
Nhưng khi Mô Rô Ni Ha hay được như vậy, ông liền cấp tốc phái Lê Hi dẫn một đạo quân đi vòng chặn đầu chúng trước khi chúng đến xứ Phong Phú. Và ông ta đã thi hành điều đó; ông ta đã chặn đầu chúng trước khi chúng đến xứ Phong Phú, và đã giao chiến với chúng rất dữ dội, đến đỗi chúng phải bắt đầu rút lui về hướng xứ Gia Ra Hem La.
Và chuyện rằng, Mô Rô Ni Ha đã chặn đường rút lui của chúng và giao chiến với chúng rất dữ dội, đến đỗi trận chiến đã trở nên vô cùng đẫm máu; phải, có nhiều người bị giết chết, và trong số những người bị giết chết đó người ta thấy có cả Cô Ri An Tum Rơ.
Và giờ đây, này, dân La Man không còn đường nào để rút lui cả, không thể rút lên hướng bắc, mà cũng không thể xuống hướng nam, qua hướng đông, hay về hướng tây gì được cả, vì chúng đã bị dân Nê Phi bao vây mọi mặt. Và Cô Ri An Tum Rơ đã cho dân La Man xông vào dân Nê Phi như vậy khiến cho chúng bị dân Nê Phi áp phục, và chính hắn cũng bị giết chết, và dân La Man phải đầu hàng dân Nê Phi. Và chuyện rằng Mô Rô Ni Ha tái chiếm được thành phố Gia Ra Hem La, và ông ra lệnh cho những dân La Man bị bắt cầm tù được ra khỏi xứ một cách yên ổn.
Và như vậy là chấm dứt năm thứ bốn mươi mốt dưới chế độ các phán quan.