Và tôi, Gia Cốp, thấy rằng mình sắp nằm xuống lòng mộ nay mai, nên đã dặn dò con trai tôi là Ê Nót rằng:
Con hãy cất giữ những bảng khắc này.
Tôi còn nói cho nó biết những điều mà anh Nê Phi của tôi đã dặn tôi phải làm, và nó có hứa là sẽ tuân theo những lời dặn bảo đó.
Tôi xin chấm dứt việc ghi chép lên các bảng khắc này, mặc dù tôi chẳng ghi chép được gì nhiều; và tôi xin gửi lời chào vĩnh biệt độc giả, hy vọng rằng, những lời của tôi sẽ được nhiều đồng bào của tôi đọc tới. Vĩnh biệt đồng bào.
Này, chuyện rằng, tôi, Ê Nót, biết cha tôi là một người công minh— vì ông đã dạy tôi bằng ngôn ngữ của ông và theo sự dưỡng dục cùng sự khuyên răn của Chúa—phước thay danh Thượng Đế của tôi về vấn đề này— Và tôi xin kể cho các người nghe về sự phấn đấu của tôi trước Thượng Đế, trước khi tôi được xá miễn tội lỗi.
Này, khi tôi vào rừng săn thú, thì những lời mà tôi thường nghe cha tôi nói về cuộc sống vĩnh cửu và niềm vui của các thánh đồ in sâu vào tim tôi.
Và tâm hồn tôi tràn đầy sự khao khát; tôi bèn quỳ xuống trước Đấng Sáng Tạo tôi, và tôi kêu cầu Ngài với lời cầu nguyện và khẩn cầu mãnh liệt cho tâm hồn tôi; và tôi đã kêu cầu Ngài suốt ngày; phải, và khi đêm đến, tôi vẫn còn cất cao lời van xin để cho những lời của tôi thấu đến các tầng trời.
Và thế rồi, một tiếng nói vọng đến tai tôi mà rằng:
Ê Nót, ngươi đã được tha tội, và ngươi sẽ được phước.
Và tôi, Ê Nót, biết rằng Thượng Đế không thể nói dối được; vậy nên tội lỗi của tôi đã được tẩy sạch.
Và tôi thưa rằng:
Lạy Chúa, làm sao điều này lại có thể xảy ra được?
Và Ngài phán cùng tôi rằng:
Vì đức tin của ngươi nơi Đấng Ky Tô, là Đấng mà ngươi chưa từng nghe hay thấy. Và phải còn nhiều năm nữa Ngài mới biểu hiện trong xác thịt. Vậy nên, hãy đi, đức tin của ngươi làm cho ngươi được trọn lành.
Giờ đây, chuyện rằng, khi tôi nghe được những lời như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy ước mong cho sự an lạc của đồng bào tôi, là dân Nê Phi; vậy nên, tôi đã đem hết tâm hồn mình dâng lên Thượng Đế vì họ.
Và trong lúc tôi đang vận dụng hết tâm hồn mình như vậy, này, tiếng nói của Chúa lại đến với tâm trí tôi mà rằng:
Ta sẽ đến viếng thăm đồng bào của ngươi tùy theo sự chuyên tâm của chúng trong việc tuân giữ các lệnh truyền của ta. Ta đã ban cho chúng đất này, và đây là đất thánh; và ta sẽ không bao giờ rủa sả đất này nếu không phải vì sự bất chính; vậy nên, ta sẽ đến viếng thăm đồng bào của ngươi đúng như lời ta đã phán; và những tội lỗi của chúng, ta sẽ ghép cùng sự buồn khổ mà trút lên đầu chúng.
Và sau khi tôi, Ê Nót, nghe được những lời như vậy, thì đức tin của tôi nơi Chúa bắt đầu khó lay chuyển; và tôi vận dụng hết tâm hồn mình, khẩn cầu Ngài rất lâu cho đồng bào của tôi là dân La Man.
Và chuyện rằng, sau khi tôi chuyên tâm cầu nguyện và gắng sức thì Chúa phán bảo tôi rằng:
Ta sẽ ban cho ngươi
theo những điều ngươi mong muốn,
nhờ đức tin của ngươi.
Và giờ đây này, đây là điều mà tôi mong muốn cầu xin Ngài: Nếu quả thật dân của tôi, là dân Nê Phi một ngày kia sẽ sa vào vòng phạm giới, và bằng cách nào đó bị hủy diệt, còn dân La Man sẽ không bị hủy diệt, thì Đức Chúa Trời sẽ bảo tồn một biên sử của dân tôi, là dân Nê Phi; dù Ngài có phải dùng đến quyền năng cánh tay thánh của Ngài, để cho đến một ngày nào đó trong tương lai, biên sử này sẽ được truyền đến tay dân La Man, thì may ra, họ có thể sẽ được dẫn đến sự cứu rỗi—
Vì hiện nay, tất cả sự cố gắng của chúng tôi để phục hồi cho họ đức tin chân chính đều vô hiệu quả. Và họ còn thề nguyền trong cơn nóng giận rằng: Nếu có thể, họ sẽ hủy diệt hết những biên sử của chúng tôi cùng chúng tôi, và hủy diệt luôn cả những truyền thống của tổ phụ chúng tôi nữa.
Vậy nên, vì tôi biết được rằng Đức Chúa Trời có thể bảo tồn những biên sử của chúng tôi, tôi lại càng không ngớt kêu cầu Ngài, vì Ngài có phán bảo tôi rằng:
Bất cứ điều gì ngươi xin với đức tin,
và tin tưởng rằng mình sẽ được ban cho
trong danh Đấng Ky Tô,
thì ngươi sẽ nhận được.
Và tôi đã có đức tin, tôi đã kêu cầu Thượng Đế, xin Ngài bảo tồn các biên sử; và Ngài đã giao ước với tôi rằng Ngài sẽ mang nó tới người La Man khi đến kỳ định của Ngài.
Và tôi, Ê Nót, biết rằng, điều này sẽ xảy ra đúng như giao ước mà Ngài đã lập; vậy nên, tâm hồn tôi được yên ổn. Và Chúa có phán bảo tôi rằng:
Tổ phụ của con cũng đã cầu khẩn ta điều này; và điều này sẽ được thực hiện cho họ theo đức tin của họ; vì đức tin của họ cũng giống như đức tin của con.