Đất Nê Phi

Lời tiên tri và Sứ mạng tiếp tục của Enos

Ê Nót 19

AÊ Nót giảng dạy và chứng tỏ cho những người dân của Đất Nê Phi.

Và giờ đây chuyện rằng, tôi, Ê Nót đi khắp nơi trong dân Nê Phi, nói tiên tri về những điều sẽ xảy ra, và làm chứng cho những điều tôi đã được nghe và thấy.

Ê Nót 20

Những nỗ lực vô ích một lần nữa được thực hiện để chuyển đạo người Dân La Man, những người đang trở nên ngày càng không trật tự.

Và tôi làm chứng rằng, dân Nê Phi đã chuyên tâm tìm cách để phục hồi cho người La Man đức tin chân chính nơi Thượng Đế. Nhưng công lao khó nhọc của chúng tôi đã vô hiệu quả; lòng thù hận của họ đã cố định, và họ đã buông thả theo bản chất xấu xa của họ, khiến họ trở nên một dân tộc dã man, tàn bạo, và khát máu, tôn thờ hình tượng, bẩn thỉu, ăn thịt dã thú; họ ở trong các lều trại, và đi lang thang khắp chốn trong vùng hoang dã với khố da thắt ngang lưng và đầu cạo trọc; và tài năng của họ nằm trong việc sử dụng cung, đao, và rìu. Và phần đông họ chỉ ăn thịt sống; và họ luôn luôn tìm cách hủy diệt chúng tôi.

Ê Nót 21–22

Nền văn minh của Dân Nê Phi phát triển và mở rộng.

Và chuyện rằng, dân Nê Phi thì cày cấy đất đai, trồng tỉa đủ loại ngũ cốc, trái cây, chăn nuôi các đàn gia súc và các bầy thú, các đàn bò chiên đủ loại, dê, dê rừng, và nhiều ngựa. Và có rất nhiều vị tiên tri ở giữa chúng tôi. Và dân chúng thì lại cứng cổ và chậm hiểu.

Ê Nót 23–24

Những cuộc chiến giữa Dân Nê Phi và Dân La Man giữ cho Dân Nê Phi khiêm nhường.

Và không có gì khác hơn ngoài sự nghiêm khắc, việc thuyết giảng và tiên tri về chiến tranh, những cuộc tranh chấp và diệt vong, để liên tục nhắc nhở họ về cái chết và sự trường tồn vĩnh cửu, cùng những sự phán xét và quyền năng của Thượng Đế, và tất cả những điều này—để thức tỉnh họ và giữ cho họ luôn luôn trong sự kính sợ Chúa. Tôi xin nói rằng, không có điều nào ngoài những điều này, và bằng những lời nói hết sức minh bạch, mới có thể ngăn ngừa họ khỏi bị chóng rơi vào chỗ diệt vong. Và theo cách thức này mà tôi viết về họ. Và tôi đã nhìn thấy những cuộc chiến tranh giữa dân Nê Phi và dân La Man trong những ngày tháng của đời tôi.

Ê Nót 25–26

Ênốt già đi, nhưng vẫn tiếp tục dạy dỗ dân của mình một cách cần mẫn.

Và chuyện rằng, tôi đã bắt đầu già cả, thế là một trăm bảy mươi chín năm đã qua rồi, kể từ ngày tổ phụ Lê Hi của chúng tôi rời Giê Ru Sa Lem. Và tôi thấy rằng, chẳng còn bao lâu nữa tôi sẽ đi xuống mồ, sau khi đã được quyền năng của Thượng Đế tác động, để tôi phải thuyết giảng và nói tiên tri với dân này, và rao truyền lời của Thượng Đế theo lẽ thật hằng có trong Đấng Ky Tô. Và suốt đời tôi, tôi đã rao truyền lời đó, và vui với công việc này hơn hết mọi điều gì khác trên thế gian này.

Ê Nót 27

Ênốt trông đợi cái chết sắp đến của mình, biết rằng mình sẽ sớm gặp Chúa Giêsu.

Và chẳng còn bao lâu nữa tôi sẽ đến chốn an nghỉ của tôi, tức là về với Đấng Cứu Chuộc của tôi; vì tôi biết rằng, nơi Ngài tôi sẽ an nghỉ. Và tôi cảm thấy sung sướng khi nghĩ tới ngày mà thể xác hữu diệt của tôi đây sẽ được khoác lên sự bất diệt, và sẽ được đứng trước mặt Ngài; lúc đó tôi sẽ hân hoan nhìn thấy mặt Ngài, và Ngài sẽ phán bảo tôi rằng:

Hãy đến cùng ta, hỡi ngươi là kẻ được phước,
có một chỗ đã sửa soạn sẵn cho ngươi
trong các gian nhà của Cha ta. A Men.