Đất Nê Phi

Các Mục Vụ của Ôm Ni, A Ma Rôn, Kê Mích, và A Bi Na Đôm

Ôm Ni 1–2

Ôm Ni tham gia vào nhiều trận chiến với Dân La Man để bảo vệ dân của mình.

Này, chuyện rằng, tôi, Ôm Ni, có nhận được lệnh của cha tôi là Gia Rôm bảo phải viết chút ít vào những bảng khắc này, để bảo tồn gia phả của chúng tôi— Vậy nên, tôi muốn các người hiểu rằng, trong đời tôi, tôi đã từng chiến đấu với gươm đao để gìn giữ dân tôi, là dân Nê Phi, khỏi rơi vào tay kẻ thù của họ, là dân La Man.

Ôm Ni 2

Ôm Ni thừa nhận rằng mình là một người xấu xa.

Nhưng này, chính tôi lại là một người độc ác, và tôi đã không tuân giữ các luật lệ cùng các lệnh truyền của Chúa mà đáng lẽ tôi đã phải tuân theo.

Ôm Ni 3

Trong thời kỳ chiến tranh, Ôm Ni đã trao các bản ghi cho con trai mình là A Ma Rôn.

Và chuyện rằng, hai trăm bảy mươi sáu năm đã trôi qua, chúng tôi đã có nhiều thời gian thái bình; và chúng tôi cũng có nhiều thời gian chiến tranh và đổ máu trầm trọng. Phải, tóm lại, hai trăm tám mươi hai năm đã trôi qua, và tôi đã lưu giữ những bảng khắc này theo những lệnh truyền của các tổ phụ tôi; và tôi đã trao những bảng khắc này lại cho con trai tôi là A Ma Rôn. Và tôi xin chấm dứt.

Ôm Ni 4–7

A Ma Rôn ghi chép rằng nhiều Dân Nê Phi không chung thủy đã bị diệt vong trong chiến tranh, nhưng những người ngay thẳng đã được cứu.

Và giờ đây, tôi, A Ma Rôn, sẽ viết xuống bất cứ điều gì tôi muốn viết, mặc dù chỉ rất ít, vào sách của cha tôi. Này, chuyện rằng, ba trăm hai mươi năm đã trôi qua, và phần lớn những phần tử ác độc của dân Nê Phi đều bị hủy diệt.

Vì Chúa không chịu, để sau khi Ngài đã đem họ ra khỏi xứ Giê Ru Sa Lem và gìn giữ và bảo tồn cho họ khỏi bị rơi vào tay kẻ thù, phải, Ngài không chịu để cho những lời của Ngài không được ứng nghiệm, đó là những lời mà Ngài đã phán với các tổ phụ chúng tôi như vầy:

Chừng nào các ngươi không còn tuân giữ những lệnh truyền của ta thì các ngươi sẽ không được thịnh vượng trong xứ.

Vậy nên, Chúa đã đến viếng họ bằng sự đoán phạt nặng nề; tuy nhiên, Ngài đã dung tha những người ngay chính để họ khỏi bị diệt vong, và giải cứu họ khỏi bàn tay kẻ thù của họ.

Ôm Ni 8

A Ma Rôn truyền giao các bản ghi cho người anh em Kê Mích của mình.

Và chuyện rằng, tôi trao những bảng khắc này lại cho em trai tôi là Kê Mích.

Ôm Ni 9

Kê Mích giải thích làm thế nào người anh em của mình, A Ma Rôn, đã chờ đợi tới ngày cuối cùng mới thực hiện bản ghi chép của mình vào các bảng.

Giờ đây, tôi, Kê Mích, xin ghi chép lại một ít sự việc cùng chung trong một sách với anh tôi; vì này, tôi nhận thấy những dòng chữ cuối cùng đã do chính tay anh tôi viết ra; và anh tôi đã viết những dòng đó ngay trong ngày anh tôi trao những bảng khắc này lại cho tôi. Và theo cách thức này, chúng tôi lưu giữ những biên sử, đúng theo các lệnh truyền của các tổ phụ chúng tôi. Và tôi xin chấm dứt.

Ôm Ni 10–11

A Bi Na Đôm, con của Kê Mích, trở thành người ghi chép mới, báo cáo thêm nhiều cuộc chiến với các Dân La Man, và lưu ý rằng các Dân Nê Phi không còn nhận được sự khải thị nữa.

Này, tôi, A Bi Na Đôm, là con trai của Kê Mích. Này, chuyện rằng tôi đã chứng kiến nhiều cuộc chiến và tranh chấp giữa dân tôi, là dân Nê Phi, và dân La Man; và với thanh kiếm của tôi, tôi đã từng lấy mạng nhiều người La Man để bảo vệ đồng bào của tôi. Và này, biên sử của dân này được ghi khắc trên các bảng khắc đã được các vị vua lưu giữ theo các thế hệ; và tôi không biết được một điều mặc khải hay tiên tri nào ngoài những điều đã ghi chép trong sách; vậy nên, những điều đã viết ra đây là đầy đủ rồi. Và tôi xin chấm dứt.

Ôm Ni 12–13

Một người Nê Phi tên là Mô Si A được lệnh phải rời bỏ Đất Nê Phi; ông ta đã tập hợp tất cả những người tin theo mình và họ đã chạy trốn vào hoang mạc; A Bi Na Đôm là một trong những người theo sau.

Này, tôi là A Ma Lê Ki, con trai của A Bi Na Đôm. Này, tôi xin nói với các người ít lời về Mô Si A, là người đã được tôn lên làm vua xứ Gia Ra Hem La; vì này, ông được Chúa báo cho biết phải trốn khỏi xứ Nê Phi, và tất cả những ai biết nghe theo tiếng nói của Chúa cũng phải rời khỏi xứ ấy cùng với ông, để đi vào vùng hoang dã. Và chuyện rằng, ông đã làm theo như lời Chúa truyền lệnh cho ông. Và họ, tất cả những người biết nghe theo tiếng nói của Chúa, đã rời khỏi xứ ấy đi vào vùng hoang dã; và họ được hướng dẫn bởi nhiều điều giáo huấn và tiên tri. Và họ không ngớt được lời của Thượng Đế khuyên răn; và họ được cánh tay quyền năng của Ngài dẫn dắt, qua vùng hoang dã, cho đến khi họ đến được xứ mà người ta gọi là xứ Gia Ra Hem La.

Mô Si A 9:4–5

Không có tài khoản ghi lại về những gì đã xảy ra với người Nê Phi ở lại trong đất Nê Phi. Nhiều năm sau, khi Giê Níp trở lại để tìm kiếm những người đã bị bỏ lại, ông phát hiện ra rằng vùng đất này đã được chiếm đóng bởi người La Man, những người có thể giả định đã xâm lược và tiêu diệt người Nê Phi.

Tuy vậy, sau nhiều ngày lang thang trong vùng hoang dã, chúng tôi đã dựng lều trại tại nơi mà trước kia các đồng bào của chúng tôi đã bị giết, nơi ấy ở gần xứ sở của tổ phụ chúng tôi. Và chuyện rằng, tôi lại đi với bốn người trong nhóm của tôi vào thành phố, đến yết kiến vua, để tôi có thể biết ý định của vua, và để tôi có thể biết là tôi có được đem dân tôi đến chiếm hữu xứ này một cách hòa bình không.