Người Lê Hi ở Giê Ru Sa Lem và Ả Rập

Đến Xứ Phong Phú

1 Nê Phi 17:5–6

Nhóm đến một khu vực ven biển tươi tốt và trù phú mà họ gọi là Phong Phú.

Và rồi chúng tôi đến được một vùng đất mà chúng tôi gọi là Phong Phú, vì chỗ ấy có nhiều trái cây và nhiều mật; và tất cả những vật này đã được Chúa chuẩn bị sẵn để chúng tôi khỏi chết. Và chúng tôi trông thấy biển, và chúng tôi gọi biển ấy là Y Rê An Tum, có nghĩa là nhiều mặt nước.

Và chuyện rằng, chúng tôi dựng lều cạnh bờ biển; và mặc dầu đã trải qua nhiều khổ cực và gian truân, phải, nhiều đến đỗi chúng tôi không thể nào viết hết ra đây được, chúng tôi rất vui sướng khi được đến bên bờ biển; và chúng tôi gọi chỗ ấy là Phong Phú, vì có nhiều trái cây.

1 Nê Phi 17:7

Chúa bảo Nê Phi lên núi.

Và chuyện rằng, sau khi tôi, Nê Phi, ở tại đất Phong Phú được nhiều ngày, thì tiếng nói của Chúa lại đến với tôi mà rằng:

Ngươi hãy trỗi dậy và đi vào núi.

Và chuyện rằng, tôi bèn trỗi dậy đi lên núi và kêu cầu Chúa.

1 Nê Phi 17:8

Chúa bảo Nê Phi làm một con tàu.

Và chuyện rằng, Chúa bảo tôi rằng:

Ngươi phải đóng một chiếc tàu, theo cách ta sẽ chỉ cho ngươi, để ta có thể đem dân của ngươi vượt qua biển này.

1 Nê Phi 17:9–10

Nê Phi hỏi nơi nào có thể tìm thấy quặng để làm công cụ xây dựng con thuyền; Chúa đã bảo ông.

Và tôi thưa rằng:

Thưa Chúa, con phải đi đâu kiếm khoáng kim để nấu cho chảy ra, ngõ hầu con có thể làm những dụng cụ đóng tàu theo như cách Ngài đã chỉ cho con?

Và chuyện rằng, Chúa đã chỉ cho tôi chỗ đến lấy khoáng kim để tôi có thể làm dụng cụ.

1 Nê Phi 17:11

Nê Phi làm lò lửa và bơm hơi.

Và chuyện rằng, tôi, Nê Phi, làm một cái bễ thổi bằng da thú để thổi lửa; và sau khi tôi đã làm bễ thổi lửa xong, tôi lấy hai viên đá đập vào nhau để lấy lửa.

1 Nê Phi 17:15–16

Nê Phi làm công cụ từ quặng.

Vậy nên, tôi, Nê Phi, đã cố gắng tuân giữ những lệnh truyền của Chúa; và tôi cũng khuyên nhủ các anh tôi phải thành tín và cần mẫn. Và chuyện rằng, tôi làm được những dụng cụ với khoáng kim mà tôi đã nấu chảy ra từ trong đá.

1 Nê Phi 17:17–18

Khi La Man và Lê Mu Ên thấy Nê Phi đang làm việc, họ đã chế nhạo anh ấy.

Và khi các anh tôi thấy tôi sắp sửa đóng một chiếc tàu, họ lại bắt đầu ta thán tôi mà rằng:

Đứa em của chúng ta là một kẻ điên rồ, vì nó tưởng rằng nó có thể đóng được một chiếc tàu; phải, và nó còn tưởng rằng nó có thể vượt qua được những biển cả này.

Và đó là những điều mà các anh tôi đã ta thán tôi, và họ muốn rằng họ không phải lao nhọc, vì họ không tin là tôi có thể đóng được một chiếc tàu; và họ cũng không tin rằng tôi đã nhận được chỉ thị của Chúa.

1 Nê Phi 17:19

Nê Phi cảm thấy rất đau lòng vì sự không tin của họ.

Và giờ đây chuyện rằng, tôi, Nê Phi, hết sức buồn rầu vì lòng dạ chai đá của họ;

1 Nê Phi 17:19–22

La Man và Lê Mu Ên tiếp tục chế giễu và khinh thường Nê Phi về công việc của mình; họ đổ lỗi cho anh ta về tất cả vấn đề của họ.

Và giờ đây chuyện rằng, tôi, Nê Phi, hết sức buồn rầu vì lòng dạ chai đá của họ; và giờ đây, khi họ thấy tôi bắt đầu buồn phiền thì họ sung sướng trong lòng, đến đỗi họ lấy làm vui mừng về việc đó mà nói rằng:

Chúng tao biết mầy không thể đóng được một chiếc tàu, vì chúng tao biết mầy còn thiếu suy xét; vậy nên mầy không thể thực hiện được một việc lớn lao như vậy. Và mầy giống cha chúng ta, đã bị lạc lối vì óc tưởng tượng điên rồ của mình; phải, ông đã dẫn chúng ta ra khỏi xứ Giê Ru Sa Lem, và chúng ta đã lưu lạc trong vùng hoang dã biết bao năm rồi; và vợ chúng ta đã làm việc nhọc nhằn trong khi thai nghén; và họ đã sinh con trong vùng hoang dã và chịu đựng tất cả mọi điều, chỉ trừ cái chết. Thà rằng để họ chết trước khi rời khỏi Giê Ru Sa Lem còn hơn là phải chịu đựng những nỗi khổ cực như vầy.

Này, lẽ ra chúng ta đã được sung sướng hưởng thụ những của cải và đất thừa hưởng của mình; phải, và có thể chúng ta đã hạnh phúc biết bao, thay vì phải chịu đựng khốn khổ trong vùng hoang dã trong nhiều năm qua. Và chúng ta biết rằng, những người ở xứ Giê Ru Sa Lem là những người ngay chính; vì họ đã tuân giữ các luật lệ, các mạng lệnh của Chúa, và tất cả các giáo lệnh của Ngài theo luật pháp Môi Se; vậy nên, chúng ta biết rằng họ là những người ngay chính; vậy mà cha chúng ta đã xét đoán họ, và dẫn chúng ta ra đi, vì chúng ta đã nghe theo những lời của ông; phải, và đứa em chúng ta cũng giống như ông.

Và với luận điệu này, các anh tôi đã ta thán và oán trách chúng tôi.

1 Nê Phi 17:23–47

Phản hồi lại, Nê Phi đã giảng dạy các anh em mình, kể lại lịch sử của Y Sơ Ra Ên, lên án sự không tin của họ, và kêu gọi họ ăn năn hối cải.

Và chuyện rằng, tôi, Nê Phi, nói với họ rằng:

1 Nê Phi 17:48

Khi nghe điều này, La Man và Lê Mu Ên tức giận, và muốn ném Nê Phi xuống biển.

Và giờ đây, chuyện rằng, khi tôi nói xong những lời này, họ liền tức giận tôi, và muốn đem tôi liệng xuống lòng biển sâu;…

1 Nê Phi 17:48–49

Nê Phi nói thay mặt Chúa để kiềm chế La Man và Lê Mu Ên.

...và vừa khi họ bước tới định nắm lấy tôi, thì tôi nói với họ rằng:

Trong danh Thượng Đế Toàn Năng, tôi ra lệnh cho các người không được đụng tới tôi, vì tôi được đầy dẫy quyền năng của Thượng Đế, đến độ thể xác tôi hầu như tan biến. Và kẻ nào động đến người tôi thì sẽ bị héo đi như cây sậy khô; và kẻ đó sẽ trở thành hư không trước quyền năng của Thượng Đế, vì Thượng Đế sẽ đánh kẻ đó.

Và chuyện rằng, tôi, Nê Phi, bảo họ không nên ta thán cha mình nữa; và cũng không được từ chối công việc tôi nhờ cậy, vì Thượng Đế đã truyền lệnh cho tôi phải đóng một chiếc tàu.

1 Nê Phi 17:50–52

Nê Phi một lần nữa khẳng định quyền lực của Chúa trong mình; La Man và Lê Mu Ên, thuyết phục, không dám động vào anh ta.

Và tôi nói với họ rằng:

Nếu Thượng Đế đã truyền lệnh cho tôi phải làm mọi việc ấy thì tôi có thể làm được hết. Nếu Ngài truyền lệnh cho tôi phải nói với nước biển này: Ngươi hãy biến thành đất, thì nước này sẽ trở thành đất; và tôi nói thế nào thì việc đó sẽ trở thành thế ấy. Và này, nếu Chúa đã có quyền năng vĩ đại như vậy, và Ngài đã làm biết bao nhiêu phép lạ cho con cái loài người, thì lẽ nào Ngài lại không thể chỉ dẫn tôi đóng một chiếc tàu được?

Và chuyện rằng, tôi, Nê Phi, đã nói rất nhiều điều với các anh tôi, đến đỗi họ bị đuối lý, và không thể tranh chấp với tôi. Họ cũng không còn dám đặt tay lên người tôi hay lấy ngón tay đụng vào người tôi, ngay cả suốt nhiều ngày sau đó. Kìa, họ không dám làm như vậy là vì họ sợ sẽ bị khô héo trước mặt tôi, vì Thánh Linh của Thượng Đế hùng mạnh thay; và Ngài đã ảnh hưởng đến họ như vậy.

1 Nê Phi 17:53–54

Chúa bảo Nê Phi giơ tay ra—La Man và Lê Mu Ên nhận một cú sốc mạnh.

Và chuyện rằng, Chúa phán cùng tôi:

Hãy đưa tay ngươi ra cho các anh ngươi lần nữa, và chúng sẽ không khô héo trước mặt ngươi đâu, nhưng ta sẽ làm chấn động chúng, Chúa phán như vậy, và sở dĩ ta làm điều này là ta muốn để chúng biết rằng ta là Chúa, Thượng Đế của chúng.

Và chuyện rằng, tôi đưa tay ra cho các anh tôi, và họ không bị khô héo trước mặt tôi; nhưng Chúa đã làm chấn động họ theo như lời Ngài đã phán.

1 Nê Phi 17:54–55, 18:1

La Man và Lê Mu Ên công nhận quyền lực thần thánh của Nê Phi; họ bắt đầu thờ phượng Nê Phi, nhưng Nê Phi nói với họ nên thờ phượng Chúa thay thế.

Và giờ đây, họ bảo rằng:

Các anh biết chắc rằng Chúa ở với em, vì các anh biết rằng, quyền năng của Chúa đã chấn động các anh.

Rồi họ phủ phục xuống trước mặt tôi và gần như sắp tôn thờ tôi, nhưng tôi đã cản họ lại mà bảo rằng:

Tôi là em của các anh; phải, tôi nhỏ tuổi hơn các anh; vậy nên, xin các anh hãy tôn thờ Chúa, Thượng Đế của các anh; và hãy hiếu kính cha mẹ các anh để các anh sống được lâu dài trong xứ mà Chúa, Thượng Đế của các anh sẽ ban cho các anh.


Và chuyện rằng, họ tôn thờ Chúa và đi với tôi;

1 Nê Phi 18:1–2

Nephi và các anh em của mình tiếp tục công việc xây dựng con thuyền.

…và chúng tôi sử dụng mộc liệu theo một phương thức khác thường. Và thỉnh thoảng Chúa đã chỉ cho tôi cách sử dụng mộc liệu để đóng tàu.

Bấy giờ, tôi, Nê Phi, không sử dụng mộc liệu theo cách thức mà con người đã học được, và tôi cũng không đóng tàu theo cách của loài người, nhưng tôi đóng tàu ấy theo cách thức Chúa đã chỉ dạy cho tôi; vậy nên tàu không đóng theo cách của loài người.

1 Nê Phi 18:3

Nê Phi thường xuyên quay trở lại núi để nhận sự hướng dẫn từ thần thánh.

Và tôi, Nê Phi, thường đi lên núi, và thường cầu nguyện Chúa, vậy nên Chúa đã chỉ cho tôi biết nhiều điều vĩ đại.

1 Nê Phi 18:4

Con thuyền đã hoàn thành.

Và chuyện rằng, sau khi tôi hoàn thành chiếc tàu, theo như lời của Chúa, các anh tôi thấy rằng tàu ấy rất tốt, cách kiến trúc của chiếc tàu rất đẹp, vậy nên, họ lại biết hạ mình trước mặt Chúa.

1 Nê Phi 18:5

Chúa phán lệnh cho Lê Hi đưa mọi người lên con thuyền.

Và chuyện rằng, tiếng nói của Chúa đã đến với Cha tôi, bảo rằng chúng tôi phải đứng lên và đi xuống tàu.

1 Nê Phi 18:6

Họ thu thập tất cả lương thực và lên thuyền.

Và chuyện rằng, đến ngày hôm sau, sau khi chúng tôi sửa soạn xong tất cả các thứ, nhiều trái cây và thịt từ vùng hoang dã, và rất nhiều mật, cùng các vật dự trữ theo lệnh của Chúa, chúng tôi đi xuống tàu và khiêng theo tất cả các vật dụng cùng các hạt giống, và tất cả những thứ gì mà chúng tôi đã đem theo trước kia, mỗi người tùy theo tuổi của mình; vậy nên chúng tôi đi xuống tàu cùng với vợ con chúng tôi.