1 Nê Phi 17:19–22

Và giờ đây chuyện rằng, tôi, Nê Phi, hết sức buồn rầu vì lòng dạ chai đá của họ; và giờ đây, khi họ thấy tôi bắt đầu buồn phiền thì họ sung sướng trong lòng, đến đỗi họ lấy làm vui mừng về việc đó mà nói rằng:

Chúng tao biết mầy không thể đóng được một chiếc tàu, vì chúng tao biết mầy còn thiếu suy xét; vậy nên mầy không thể thực hiện được một việc lớn lao như vậy. Và mầy giống cha chúng ta, đã bị lạc lối vì óc tưởng tượng điên rồ của mình; phải, ông đã dẫn chúng ta ra khỏi xứ Giê Ru Sa Lem, và chúng ta đã lưu lạc trong vùng hoang dã biết bao năm rồi; và vợ chúng ta đã làm việc nhọc nhằn trong khi thai nghén; và họ đã sinh con trong vùng hoang dã và chịu đựng tất cả mọi điều, chỉ trừ cái chết. Thà rằng để họ chết trước khi rời khỏi Giê Ru Sa Lem còn hơn là phải chịu đựng những nỗi khổ cực như vầy.

Này, lẽ ra chúng ta đã được sung sướng hưởng thụ những của cải và đất thừa hưởng của mình; phải, và có thể chúng ta đã hạnh phúc biết bao, thay vì phải chịu đựng khốn khổ trong vùng hoang dã trong nhiều năm qua. Và chúng ta biết rằng, những người ở xứ Giê Ru Sa Lem là những người ngay chính; vì họ đã tuân giữ các luật lệ, các mạng lệnh của Chúa, và tất cả các giáo lệnh của Ngài theo luật pháp Môi Se; vậy nên, chúng ta biết rằng họ là những người ngay chính; vậy mà cha chúng ta đã xét đoán họ, và dẫn chúng ta ra đi, vì chúng ta đã nghe theo những lời của ông; phải, và đứa em chúng ta cũng giống như ông.

Và với luận điệu này, các anh tôi đã ta thán và oán trách chúng tôi.

Từ phần: Đến Xứ Phong Phú

Từ trang: Người Lê Hi ở Giê Ru Sa Lem và Ả Rập

Images