Ôi các người là những kẻ ô uế, những kẻ đạo đức giả, những thầy giảng đã tự bán mình cho những điều bại hoại,
sao các người làm ô uế giáo hội thánh của Thượng Đế?
Sao các người lại hổ thẹn khi mang danh Đấng Ky Tô?
Sao các người không nghĩ rằng, giá trị của hạnh phúc bất tận lớn lao hơn sự khốn cùng không bao giờ dứt—vì sự tâng bốc của thế gian?
Sao các người lại trang điểm cho mình với những vật không có sự sống
mà chịu để cho những kẻ đói khát, thiếu ăn, thiếu mặc, bệnh tật, đau đớn đi qua trước mặt mình mà không được các người để ý tới?
Phải, sao các người lại chồng chất những điều khả ố bí mật để thu lợi,
và để cho góa phụ phải khóc than trước mặt Chúa,
để cho con côi cũng phải khóc than trước mặt Chúa,
và để cho máu của cha và chồng họ cũng phải kêu gào từ nơi cát bụi lên tận Chúa để đòi sự trả thù lên đầu các người?