Nhưng đa số dân chúng lại muốn hủy diệt An Ma và A Mu Léc, vì họ tức giận An Ma về những lời nói minh bạch mà ông đã nói với Giê Rôm; và họ còn nói rằng A Mu Léc đã nói dối với họ, đã nhục mạ pháp luật và chống báng các luật gia và các phán quan của họ.
Và họ cũng tức giận An Ma và A Mu Léc; và vì hai ông đã làm chứng quá rõ ràng về sự độc ác của họ, nên họ tìm cách thủ tiêu hai ông một cách bí mật. Nhưng chuyện rằng, họ không làm như vậy mà lại bắt hai người trói lại bằng dây thừng rắn chắc, rồi dẫn hai người đến trước mặt vị trưởng phán quan trong xứ.
Và dân chúng đến đó làm chứng chống lại hai ông—họ làm chứng rằng hai ông đã nhục mạ luật pháp, các luật gia, các phán quan, và luôn cả mọi người dân trong xứ nữa; và hai ông cũng đã làm chứng rằng, chỉ có một Thượng Đế, và Ngài sẽ sai Vị Nam Tử của Ngài xuống cùng dân chúng, nhưng Ngài sẽ không cứu họ; và dân chúng còn làm chứng nhiều điều khác tương tự như vậy để chống lại An Ma và A Mu Léc. Bấy giờ, chuyện đã xảy ra như vậy trước mặt vị trưởng phán quan trong xứ.
Và chuyện rằng, Giê Rôm cảm thấy ngạc nhiên về những lời dân chúng đã nói ra; Ông cũng nhận thức được trí óc mù quáng mà do những lời nói dối của ông đã gây ra cho dân chúng; và tâm hồn ông bắt đầu cảm thấy bứt rứt vì đã ý thức được tội lỗi của mình; phải, ông bắt đầu bị ám ảnh bởi những nỗi đau đớn của ngục giới. Và chuyện rằng, ông bắt đầu kêu lên với dân chúng rằng:
Này, tôi là kẻ có tội,
và hai người này là những người không tì vết trước mặt Thượng Đế.
Rồi từ giờ phút ấy trở đi ông bắt đầu biện hộ cho hai người; nhưng, dân chúng chửi rủa ông mà rằng:
Ngươi cũng bị quỷ ám nữa hay sao?
Và họ khạc nhổ vào ông, họ xua đuổi ông ra khỏi đám của họ, và còn xua đuổi luôn cả những người tin theo lời nói của An Ma và A Mu Léc nữa; và dân chúng xua đuổi họ đi và sai người theo ném đá vào họ.
Rồi dân chúng còn tập trung vợ con họ lại, và những ai tin hay đã được dạy để tin lời của Thượng Đế đều bị dân chúng bắt ném vào lửa, và họ còn đem các biên sử có chứa đựng các thánh thư mà ném vào lửa để đốt cháy và tiêu hủy hết.
Và chuyện rằng, họ bắt An Ma và A Mu Léc áp giải tới nơi tuẫn đạo để hai ông chứng kiến cái chết của những người bị lửa thiêu.
Và khi A Mu Léc trông thấy những nỗi đau đớn của những người đàn bà và trẻ con đang bị lửa thiêu cháy, ông cũng thấy đau đớn như họ, ông bèn nói với An Ma rằng:
Làm sao chúng ta có thể chứng kiến cảnh tượng kinh khiếp này được? Vậy chúng ta hãy dang tay ra và vận dụng quyền năng của Thượng Đế hằng có trong chúng ta mà cứu họ thoát khỏi ngọn lửa.
Nhưng An Ma bảo ông rằng:
Thánh Linh ngăn cản tôi, không cho tôi dang tay ra; vì này, Chúa đón họ về với Ngài trong vinh quang, và Ngài chịu để cho dân chúng làm như vậy, nghĩa là dân chúng làm việc này cho họ, theo lòng dạ chai đá của mình, để cho những sự phán xét của Ngài giáng lên dân chúng trong cơn thịnh nộ của Ngài được công bình; và để cho máu của những kẻ vô tội sẽ lưu lại như một chứng cớ chống lại họ, phải, máu đó sẽ kêu gào mạnh mẽ chống lại họ vào ngày sau cùng.
Thế rồi, A Mu Léc bèn nói với An Ma rằng:
Này, có lẽ họ cũng sẽ thiêu luôn cả chúng ta nữa.
Và An Ma đáp lại rằng:
Hãy để việc ấy xảy ra tùy theo ý muốn của Chúa.
Nhưng này, công việc của chúng ta chưa hoàn tất,
vậy họ không thiêu được chúng ta đâu.