Và giờ đây, chuyện rằng, sau khi dân Am Môn đã định cư xong trên xứ Giê Sơn, và một chi nhánh giáo hội cũng đã được thiết lập xong trong xứ Giê Sơn, và những đạo quân của dân Nê Phi cũng đã đóng chung quanh xứ Giê Sơn, phải, tại tất cả các vùng biên giới chung quanh xứ Gia Ra Hem La, này, các đạo quân của dân La Man đã theo các đồng bào của chúng vào vùng hoang dã.
Và vì thế mà một trận chiến kinh hồn đã xảy ra; phải, một trận chiến chưa từng bao giờ được thấy xảy ra ở giữa tất cả dân chúng trong xứ này kể từ ngày Lê Hi rời khỏi Giê Ru Sa Lem; phải, có hằng chục ngàn dân La Man bị giết chết và chạy tán loạn. Phải, và một cuộc tàn sát lớn lao cũng đã xảy ra cho dân Nê Phi; tuy nhiên dân La Man bị xua đuổi chạy tán loạn và dân Nê Phi được trở về lại xứ sở của họ.
Và đây là thiên ký thuật về các cuộc chiến và các cuộc tranh chấp trong dân Nê Phi, và luôn cả những trận chiến giữa dân Nê Phi và dân La Man; và năm thứ mười lăm của chế độ các phán quan đã chấm dứt. Và từ năm thứ nhất đến năm thứ mười lăm đã có biết bao nhiêu ngàn sinh mạng đã bị hủy diệt; phải, đã xảy ra biết bao nhiêu cuộc đổ máu kinh hồn.
Và xác chết của biết bao ngàn người bị chôn vùi dưới đất, trong lúc đó có biết bao ngàn xác chết khác đang nằm thành đống rữa nát trên mặt đất; phải, và có biết bao nhiêu ngàn người đang khóc thương cho cái chết của thân nhân họ, vì theo lời hứa của Chúa, thì họ có lý do để sợ rằng thân nhân họ sẽ bị đày vào một trạng thái khốn khổ bất tận.
Và giờ đây người ta nghe tiếng khóc than và rên rỉ nổi lên khắp xứ trong tất cả dân tộc Nê Phi— Phải, tiếng than khóc của quả phụ thương tiếc chồng, của cha thương tiếc con trai mình, của em gái thương tiếc anh, phải, của em trai khóc thương cha; và người ta đã nghe tiếng than khóc như vậy trong khắp dân chúng, tất cả đều khóc thương cho những người thân của mình đã bị giết chết.
Và giờ đây quả thật là một ngày đầy bi thảm; phải, đây quả là lúc nghiêm trọng, lúc cần phải nhịn ăn nhiều và cầu nguyện nhiều. Và như vậy là chấm dứt năm thứ mười lăm của chế độ các phán quan trong dân Nê Phi.
Trong khi đó có biết bao ngàn người khác thương cho cái chết của thân nhân họ, nhưng họ lại thấy vui mừng và hân hoan trong niềm hy vọng, và cũng biết rằng, theo lời hứa của Chúa, thân nhân họ sẽ được nhấc lên để sống bên tay phải của Thượng Đế, trong một trạng thái hạnh phúc bất tận.
Và do đó chúng ta thấy rằng, sự bất bình đẳng giữa loài người thật lớn lao biết bao, cũng tại vì tội lỗi và sự phạm giới, cùng quyền năng của quỷ dữ, mà những điều này đến bởi những kế hoạch xảo quyệt nó đã bày ra để sập bẫy trái tim con cái loài người.
Và do đó chúng ta thấy được lời kêu gọi vĩ đại cho con người phải làm việc cần mẫn trong vườn nho của Chúa; và cũng do đó mà chúng ta thấy được lý do quan trọng của sự sầu khổ hay sự vui sướng—sự sầu khổ là vì sự chết chóc và sự hủy diệt ở giữa loài người; sự vui sướng là vì ánh sáng của Đấng Ky Tô rọi vào cuộc đời.
Này, giờ đây, chuyện rằng, sau khi dân Am Môn đã định cư ở đất Giê Sơn, phải, sau khi dân La Man bị đẩy lui ra khỏi xứ, và sau khi các xác chết của chúng được dân trong xứ chôn cất xong—
Bấy giờ, xác chết của chúng không thể đếm được vì quá nhiều; và luôn cả xác chết của dân Nê Phi cũng không đếm được—nhưng chuyện rằng, sau khi họ chôn cất xong các xác chết, và sau những ngày nhịn ăn, than khóc và cầu nguyện (lúc đó là vào năm thứ mười sáu của chế độ các phán quan của dân Nê Phi) thì lại bắt đầu có thái bình liên tục trên khắp đất nước.
Phải, và dân chúng đã cố gắng tuân giữ các lệnh truyền của Chúa; và họ đã nghiêm chỉnh tuân theo các giáo lễ của Thượng Đế, theo luật pháp Môi Se; vì họ được giảng dạy phải tuân giữ luật pháp Môi Se cho đến khi nào luật ấy được thi hành trọn vẹn.
Và nhờ thế mà dân chúng không có một sự rối loạn nào trong suốt năm thứ mười sáu của chế độ các phán quan của dân Nê Phi.
Và chuyện rằng, vào đầu năm thứ mười bảy của chế độ các phán quan, thái bình vẫn còn được tiếp tục.