Tôi hỏi các người, phải chăng các người có thể tưởng tượng là vào ngày đó mình sẽ được nghe tiếng nói của Chúa phán rằng:
‘Các ngươi là những kẻ được phước, hãy đến cùng ta,
vì này, những việc làm của các ngươi trên mặt đất có phải là những việc làm ngay chính không?’
Hay phải chăng các người có thể tưởng tượng được rằng, vào ngày ấy, các người có thể nói dối với Chúa rằng:
‘Thưa Chúa, những việc làm của chúng tôi trên mặt đất là những việc làm ngay chính—
Và rồi Ngài sẽ cứu các người chăng?’
Hay nói cách khác, phải chăng các người có thể tưởng tượng lúc mình bị dẫn ra đứng trước tòa phán xét của Thượng Đế với linh hồn đầy tội lỗi và hối hận, nhớ đến tất cả mọi tội lỗi của mình, phải, với một ký ức rõ ràng về tất cả những điều tà ác của mình, phải, một ký ức về việc mình đã bất chấp những lệnh truyền của Thượng Đế?
Tôi hỏi các người, vào ngày ấy, các người có thể ngước mắt lên nhìn Thượng Đế với một tấm lòng thanh khiết và hai bàn tay trong sạch không? Tôi hỏi các người, các người có thể ngước mắt lên nhìn, với hình ảnh của Thượng Đế ghi khắc trên mặt mình không? Tôi hỏi các người, các người có thể nghĩ rằng mình sẽ được cứu khi các người tự mình nhượng bộ để chịu lệ thuộc quỷ dữ không?