Và chuyện rằng, tôi, Gia Cốp, bắt đầu trở nên già cả; và vì biên sử của dân tộc này đã được ghi khắc trên các bảng khắc khác của Nê Phi, nên tôi xin chấm dứt biên sử này, và xin tuyên bố rằng, tôi đã ghi chép với tất cả sự hiểu biết chín chắn nhất của tôi, và cũng xin nói thêm rằng, thời gian đã trôi qua cùng với chúng tôi, và cuộc đời của chúng tôi rồi đây cũng trôi qua như một giấc mộng.
Hơn nữa chúng tôi chỉ là một dân tộc cô đơn, trầm lặng,
nay đây mai đó, đã bị đuổi ra khỏi Giê Ru Sa Lem,
và sinh trưởng trong nỗi thống khổ trong vùng hoang dã,
đã bị anh em mình ghét bỏ,
và điều đó đã gây ra biết bao chiến tranh cùng những cuộc tranh chấp;
vậy nên, chúng tôi đã sống trọn cuộc đời của chúng tôi trong trạng thái buồn thảm.